những vụ án nổi tiếng - Page 4

học hỏi những đều mới lạ về thế giới xung quanh,nâng cao trình độ phá án và rèn luyện IQ của bạn tốt hơn

những vụ án nổi tiếng - Page 4 Cnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Hnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Anhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Onhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Spacenhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Mnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Unhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Nnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Gnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Spacenhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Bnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Anhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Nnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Spacenhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Dnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Enhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Nnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Spacenhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Vnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Onhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Inhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Spacenhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Cnhững vụ án nổi tiếng - Page 4 Ynhững vụ án nổi tiếng - Page 4 M
573 Số bài - 84%
42 Số bài - 6%
27 Số bài - 4%
24 Số bài - 4%
10 Số bài - 1%
3 Số bài - 0%
1 Bài gửi - 0%
1 Bài gửi - 0%
[b]
Bài gửiNgười gửiThời gian
Kỷ niệm 6 năm thành lập 4rum những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterSun May 22, 2016 4:34 pm
thông báo cách chức những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterMon Sep 10, 2012 7:33 pm
nhug bi mat ve gioi tinh những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterMon Sep 10, 2012 7:24 pm
tái lập 4rum theo định hướng mới những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterMon Sep 10, 2012 7:19 pm
ben le phim !THAN THOAI LINH CHAU!! những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterThu Oct 06, 2011 8:54 pm
tro ve noi cuoi cung cua dat nuoc những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterThu Oct 06, 2011 8:51 pm
tro ve mien nuoc những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterThu Oct 06, 2011 8:49 pm
làm khung tài sản những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterTue Sep 27, 2011 9:29 pm
tuyển design cho học viện mới chúng ta CYM những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterSun Aug 14, 2011 8:20 pm
happy birthday 4r những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterWed Jul 13, 2011 12:34 pm
Nghĩa địa người ngoài hành tinh ở châu Phi những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterTue Jul 12, 2011 8:36 pm
khuyến khích mời thành viên những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterSun Jul 10, 2011 3:21 pm
thú nuôi đây.... những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterSat Jul 09, 2011 8:42 am
[Giao lưu]Kết bạn cùng Shinichi&Ran fc ^^ những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterThu Jul 07, 2011 9:35 am
cái chết của ph0ng viên những vụ án nổi tiếng - Page 4 MasterTue Jul 05, 2011 10:04 pm


You are not connected. Please login or register

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 4 trong tổng số 5 trang]

76những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:37 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Kiểu trả thù ghê rợn nhất (II)


Không bao lâu sau, cặp vợ chồng này chính thức ly dị. John xuất hiện trong hai cuốn phim khiêu dâm, sau đó chuyển đến Nevada làm một vài việc lặt vặt như phục vụ tại quầy rượu, lái xe tải và xe limousine.

Thậm chí, có thời gian, anh ta còn trở thành một mục sư của một giáo hội ở Las Vegas. John cũng có một hồ sơ phạm tội rất dày với 7 lần bị bắt về các cố ý gây thương tích và trộm cắp. Hắn còn bị buộc tội bạo hành trong gia đình khi đánh đập người vợ cũ, Kristina Elliott và hai lần đánh người vợ thứ ba, Joanne Ferrell. Hiện nay, John tiếp tục sống ở Nevada, ở đó hắn cố gắng kiếm sống một cách khó nhọc và không phạm tội.

Sau phiên xử, Lorena được coi như một nữ anh hùng. Cô đã cố gắng tránh sự chú ý của công chúng, nhưng vào năm 1998 cô bị bắt vì tội hành hung mẹ đẻ. Người ta không biết Lorena có đã bị giam hay không, nhưng nếu có thì cũng chỉ rất ngắn. Với tất cả những điều đã được nói đến, chỉ cần nhắc đến cái tên Lorena đã làm người ta tỏ ra thích thú và cười khúc khích trong khi nhiều người đàn ông phải rùng mình. Đây là một vụ án đã làm nhiều người đàn ông phải suy nghĩ lại khi đối xử thô bạo với vợ mình.

Các vụ án có liên quan tới việc cắt đứt dương vật hoặc tinh hoàn là điều rất hiếm khi xảy ra. Tuy nhiên một khi nó xảy ra, giới báo chí đua nhau đưa tin bởi vì nó là một hành động độc ác và ghê rợn mà rất ít người có thể tưởng tượng được. Nhiều vụ cắt đứt dương vật là do tự gây ra, thường là ở những người đàn ông có tình trạng tâm thần không ổn định. Nhiều vụ tương tự xảy ra trong các thời chiến, như một hình thức tra tấn và làm nhục. Rất ít các trường hợp liên quan tới những hành động trả thù người bạn tình hay vì tự vệ nhưng thực tế, nó vẫn xảy ra.

Tháng 2/2005, một phụ nữ Việt Nam tên Kim Trần, 35 tuổi, ở Anchorage, Alaska (Mỹ) đã rất tức giận sau khi bị người bạn tình, 44 tuổi, đe dọa bỏ rơi. Người đàn ông này là chồng của bà dì của cô Kim. Có một thời gian, cả ba người sống chung trong một căn nhà cho tới khi người đàn ông này ra khỏi nhà hồi đầu năm nay do giữa họ có vài xích mích nhỏ.

Buổi tối ngày 19/2, một cuộc cãi vã bùng nổ giữa Kim và người đàn ông được giấu tên này. Hai người cãi nhau bởi vì “Kim muốn ông ta bỏ vợ, cưới cô ta và có con”. Tuy nhiên người đàn ông này chỉ muốn “quan hệ” với Kim chứ không muốn cưới cô. Điều này đã khiến Kim cảm thấy “bị lợi dụng và uất hận”.

Sau vụ cãi vã này, hai người vẫn “quan hệ” với nhau và Kim đã trói hai bàn tay của ông này vào cửa sổ. Trong khi người đàn ông bị trói để hai người “quan hệ” theo cách không bình thường, Kim chạy vào bếp lấy một con dao và trở lại phòng ngủ. Trong cơn giận dữ, cô ta đã dùng con dao cắt phăng dương vật của người bạn tình, ném nó vào toilet và giật nước. Sau đó cô cởi trói cho người đàn ông đang vật vã vì đau đớn và chở tới phòng cấp cứu. Lúc đó, nạn nhân vẫn còn rất tỉnh táo, có thể đi bộ được nhưng “run rẩy và sợ hãi”. Trong khi nạn nhân được chăm sóc, Kim rời khỏi bệnh viện và trở về nhà để dọn dẹp hiện trường đầy máu.

Không bao lâu sau cảnh sát đến nơi và bắt giữ Kim. Khi biết cô ta đã ném khúc dương vật vào toilet, cảnh sát đã nhờ đến sự trợ giúp của Thủy cục Anchorage để thu hồi bộ phận sinh dục này. Một thợ ống nước đã gỡ bồn cầu và nghiêng đổ nó vào bồn tắm. Nó được cho vào thùng nước đá và chở cấp tốc tới bệnh viện.

Thật hết sức lạ lùng, các bác sĩ giải phẫu đã có thể nối thành công bộ phận này. Tuy nhiên không biết người đàn ông này có thể phục hồi khả năng tình dục hoàn toàn hay không. Các bác sĩ nói rằng chỉ có thời gian mới có thể nói cuộc giải phẫu thành công 100% hay không. Trong khi đó Kim Trần bị cáo buộc phạm 3 trọng tội bao gồm hành hung tình dục cấp một, bạo hành trong gia đình và thủ tiêu chứng cớ. Cô ta vẫn bị giam trong nhà tù Anchorage chờ ngày xét xử.

https://hv2tconan.forumvi.com

77những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:38 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Kiểu trả thù ghê rợn nhất (III)

Cô Amanda Monti, 24 tuổi ở Liverpool, Anh, đã không thể chịu nổi khi người bạn trai 37 tuổi, Geoffrey Jones bỏ rơi cô.

Trong khi đi dự một buổi party vào ngày 30/5/2004, hai người đã cãi nhau một trận vì Jones tỏ ra khó chịu trước những hành động “gợi tình" của Monti. Và Monti đã tát vào mặt Jones rồi cả hai bắt đầu ẩu đả lẫn nhau.

Sau đó Jones đã quẳng cô gái này ra ngoài đường. Monti đã dụ Jones ra khỏi nhà bằng cách đập vỡ kính cửa sổ. Cả hai lại gây sự và và Monti bị Jone đấm ngã xuống đất.

Trong khi nằm ngửa dưới đất, cô ta đã chộp thật mạnh vào bộ hạ của Jones và… kéo quá mạnh khiến chiếc quần đùi lẫn quần lót của Jone tụt xuống. Trong một bản tin của BBC News, Jones cho biết anh “đã bị trần truồng hoàn toàn và cảm thấy đau xé thịt ở bên dưới”. Anh ta đi khập khểnh trở vào nhà để tránh cãi vã với Monti nữa. Khi bước vào phòng khách, một người bạn, đã chứng kiến vụ ẩu đả này từ đầu, bước đến gần Jones và nói: “Cái này của anh hả!”. Jone kinh ngạc tột độ khi nhìn thấy người bạn đang cầm “hai trái táo” của mình. Nó đã bị Monti xé đứt khi hai người vật lộn.

Người bạn đã lấy lại chúng từ tay Monti. Monti đã cố thủ tiêu chứng cớ bằng cách nhét chúng vào miệng và cố nuốt nhưng cô ta bị nghẹn và nôn hết ra ngoài. Jones đã được đưa vào bệnh viện để chữa trị, nhưng các bác sĩ đã không thành công trong cuộc giải phẫu gắn lại tinh hoàn bị xé rách này.

Sau này, tại phiên toà xét xử ở Liverpool, Monti đã nhận tội hành hung người bạn trai, mặc dù cô ta không nhớ nhiều về vụ ẩu đả này. Monti đã viết một lá thư gửi tới tòa nói rằng cô rất hối tiếc những gì mình đã làm và không có ý định gây thương tích cho Jones. Cuối cùng Monti bị kết án 2 năm rưỡi tù giam vì tội hành hung. Phán quyết này không làm Jones bớt đau khổ hơn, anh ta cho rằng, việc này hủy hoại cuộc đời mình, không chỉ làm biến dạng mãi mãi cơ thể mà còn làm tổn hại lâu dài về mặt tinh thần.

Tháng 8/1985, Wayne DuMond, một cựu chiến binh Mỹ và là cha của 6 đứa con, đã bị kết án hãm hiếp một thiếu nữ 18 tuổi ở Forrest City, Arkansas. Cô gái này là con cưng của giám đốc một công ty mai táng nổi tiếng ở Arkansas và là em họ xa của cựu Tổng thống Bill Clinton.

Ngày 7/3/1985, trong khi được tại ngoại chờ ngày xét xử, DuMond đã bị tấn công một cách hết sức dã man. Hai người đàn ông bịt mặt đã đột nhập vào căn nhà của DuMond ở Forrest City. Chúng mang theo một khẩu súng ngắn, một con dao lam và sợi dây cước câu cá. Chúng trói hai tay DuMond và buộc DuMond phải làm tình bằng miệng với một tên trong số đó. Cuối cùng, chúng cắt phăng “của quý” của nạn nhân bằng sợi dây cước câu cá và con dao lam.

DuMond khẳng định rằng đây là hành động trả thù. Tuy nhiên, người ta không tìm thấy chứng cứ nào cho thấy vụ tấn công này có liên quan đến việc DuMond hãm hiếp cô gái 18 tuổi đã nói ở trên. Trong bài viết được đăng trên tờ New York Post 1996, phóng viên Steven Dunleavy đã đặt ra một giả thiết rằng , một cảnh sát trưởng tham nhũng ở địa phương tên là Coolidge Conlee, kẻ cầm đầu một nhóm trộm xe và sau này đã bị kết tội tống tiền và buôn lậu ma túy, có thể là người chịu trách nhiệm cho vụ “thiến người trả thù” này bởi vì DuMond đã từng đe dọa tố cáo ông ta.

Theo Dunleavy, những kẻ bịt mặt này đã làm theo lệnh của Conlee. Tuy nhiên, giả thiết chỉ là giả thiết, những kẻ bịt mặt vẫn không hề bị bắt.

Còn theo phóng viên Ward Harkavy, trong bài viết đăng trên tờ The Village Voice, không bao lâu sau vụ “thiến” người dã man này, Conlee đã đến nhà của DuMond, lấy các tinh hoàn của y tại hiện trường và bỏ chúng vào một cái hũ thủy tinh chứa đầy chất formaldehyde để bảo quản. Bài viết còn cho biết thêm, Conlee đã hãnh diện trưng bày chiếc hũ này trên bàn làm việc của mình, với một lời cảnh cáo rằng: “Điều này xảy ra đối với những tên to gan trong quận của tao”. Sau này Conlee đã đổ chúng vào toilet.

DuMond đã nộp đơn kiện Conlee lên tòa án liên bang về việc đã trưng bầy bộ phận sinh dục của y để làm nhục.

Trở lại với vụ DuMond hiếp dâm, mặc dù các mẫu ADN lấy được từ hiện trường không thể kết tội được DuMond nhưng nạn nhân đã khẳng định y chính là kẻ đã hãm hiếp mình. Lời khai của nạn nhân đã quá đủ để bồi thẩm đoàn khẳng định DuMond phạm tội hiếp dâm và xử án y chung thân.

Đến năm 1992, Phó thống đốc Jim guy Tucker đã giảm án cho DuMond xuống còn 39 năm tù, điều này giúp y được quyền xin ân xá. Đến năm 1996, Thống đốc Arkansa, ông Mike Huckabee, đã có ý định trả tự do cho DuMond vì không có các chứng cứ ADN để kết tội y. Tuy nhiên, ông Huckabee đã phải từ bỏ ý định này sau khi công chúng phản đối dữ dội. Đến năm 1999, DuMond được trả tự do.

Tháng 1/2004, DuMond lại bị kết án chung thân vì giết chết Carole Sue Shields vào năm 2000. Shields được phát hiện trên giường thuộc căn phòng của một người đàn ông mà cô ta dan díu. Những mẫu ADN được tìm thấy trong các móng tay của nạn nhân là bằng chứng kết tội DuMond. Vậy là vụ hắn bị “thiến” vẫn không hề được làm sáng tỏ.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

78những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:39 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Sau 20 năm lẩn trốn (I)

Sáng 28/3/1979, cảnh sát Philadelphia dừng trước toà chung cư số 3411 phố Race, một khu phố trong quận Powelton Village vốn không phải là điểm nóng về tội phạm. Mở cửa căn hộ là một người đàn ông đang ngái ngủ, dáng người thấp đậm với bộ râu rậm rạp.

Chủ nhân căn hộ này chính là Ira Einhorn, Trưởng nhóm “Chòm sao Hoà bình” của Đại học Philadelphia được những thế hệ mới của thập kỷ 60 rất tôn sùng. Đây chính là Vua của các loại rễ, Hoàng tử của các loài hoa, chuyên viên của hoà bình và tình yêu, anh ta vẫn gọi mình theo lối bóng bảy như thế.

Chiếc hòm đựng "tài liệu mật"

Những người hàng xóm bên cạnh căn hộ của Einhorn phàn nàn rằng, đôi khi họ ngửi thấy một mùi rất kinh khủng bốc lên từ sàn nhà, kèm theo đó là một thứ nước rỉ ra làm ố trần nhà. Họ đã sơn lại tường và dùng thuốc tẩy vệ sinh nhưng vẫn không hết mùi. Khi ban quản lý nhà đến kiểm tra, Einhorn đã từ chối không cho mở phòng đựng đồ mà có vẻ như là nơi phát tích của mùi hôi thối ấy. Cảnh sát thành phố nắm được thông tin này, họ bắt đầu liên hệ tới việc rất có thể đó là thi thể của một người đã mất tích cách đây 18 tháng, cô Holly Maddux, người tình bé nhỏ của Einhorn.

Einhorn và cô bạn gái Holly Maddux đã có một mối tình đầy sóng gió trong 5 năm họ ở bên nhau. Einhorn lúc đó là một hình tượng trong các diễn đàn về chính trị còn Holly là một nữ sinh viên trẻ trung, sôi nổi thích đấu tranh cho phong trào nam nữ bình quyền. Tuy nhiên, nhìn vẻ bề ngoài, họ lại là một đôi kỳ quặc. Holly với dáng hình của một diễn viên balê nhỏ nhắn, hoạt bát bao nhiêu thì Einhorn lại ăn mặc lôi thôi, nặng nề, phục phịch bấy nhiêu. Và rồi, cô gái 25 tuổi đó đã quyết định chuyển đến căn hộ của Einhorn trên phố Race.

Một thời gian sau, Holly dần dần nhận ra Einhorn là một người vị kỷ, thích lạm dụng, thậm chí cục súc. Holly vẫn còn ở lại bên anh ta bởi vì đã có lần anh ta đe doạ cô. Sau đó, Holly chuyển tới New York. Tại đó, cô đã làm quen với Saul Lapidus, một người tốt bụng và dịu dàng. Holly đã gọi điện cho Einhorn từ căn hộ của Lapidus để tuyên bố kết thúc quan hệ của họ. Nghe thấy điều này, Einhorn nổi cơn thịnh nộ: “Tới đây ngay không tôi vứt hết đồ đạc của cô ra đường bây giờ”. Holly trở về Philadelphia ngay lập tức, hôm đó là ngày 9/9/1977 và từ đó không ai gặp lại cô nữa.

Gia đình Maddux rất lo lắng vì đã qua sinh nhật mẹ của Holly mà không thấy cô xuất hiện và chưa bao giờ cô lại không điện thoại về cho gia đình suốt hơn 2 tuần như thế. Gọi điện đến căn hộ của Einhorn thì chỉ nghe thấy tiếng tút dài. Cuối cùng, họ buộc phải báo cảnh sát Philadelphia. Ira bị thẩm vấn nhưng nhún vai trả lời không biết Holly đi đâu trong vài tuần và thêm rằng, quan hệ của họ đang có vấn đề, có thể Holly đã bỏ đi. Với uy tín của một nhà hoạt động chính trị được nhiều người biết đến như Einhorn, cảnh sát đã không hề nghi ngờ gì.

Thám tử Chitwood và đồng nghiệp khám xét nơi ở của Einhorn một cách khá vội vàng. Họ tập trung vào phòng đựng đồ bị khoá, chính tại chỗ mùi hôi bốc lên. Căn phòng này sâu khoảng 1m, ánh đèn của các điều tra viên quét qua mọi thứ để tìm chứng cứ, va ly của Holly, chiếc ví có bằng lái xe và thẻ an ninh xã hội, đồ đạc của phụ nữ. Cuối cùng là một chiếc hòm, vị thám tử nín thở hé mở chiếc hòm, dần dần nhìn thấy bàn tay, cánh tay, nửa người của một cái xác đang thối rữa, thi thể của Holly đã được tìm thấy.

Khám nghiệm tử thi cho thấy, có thể Holly bị chôn khi cô vẫn còn sống, phần xương sọ bị tổn thương chứng tỏ đầu đã bị đập nhiều vào tường và nền nhà. Holly đã chết trong khi bị nhốt trong chiếc hòm có kích thước nhỏ chỉ vừa cho một đứa trẻ. Ira Einhorn một mực cho rằng anh ta đã bị gài bẫy. Trong phong trào đấu tranh phản chiến, Einhorn có rất nhiều kẻ thù, có thể là CIA, KGB hay ai đó dựng lên vụ này. Tuy vậy, trong thời gian chờ đợi phiên toà xét xử, Ira Einhorn đã đóng tiền bảo lãnh để được tại ngoại. Hắn vẫn còn lớn tiếng cho rằng có kẻ rắp tâm hại mình, hình ảnh của hắn đã bị bôi nhọ và không còn một Einhorn trước các bục diễn thuyết được nữa.

4 năm sau, Ira Einhorn đột nhiên biến mất. Đến cuối năm 1985, cảnh sát Philadelphia tìm thấy dấu vết của hắn ở Ireland. Tại đó, hắn mang tên Ben Moore nhưng khi cảnh sát đến thì hắn vừa bỏ trốn. Từ đây, bắt đầu quá trình truy đuổi tên tội phạm bỏ trốn lâu nhất và cũng lạ lùng nhất trong lịch sử tội phạm của Mỹ.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

79những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:40 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Sau 20 năm lẩn trốn (phần cuối)

Người phụ trách truy tìm kẻ giết người là luật sư Richard DiBenedetto, 49 tuổi. Từ Ireland, Einhorn đã đến nước Anh.

Nhưng khi DiBenedetto bố trí để Giáo sư Weaire, người duy nhất mà Einhorn liên hệ ở Anh hẹn gặp hắn, Einhorn lại nhanh chân trốn thoát, qua eo biển nước Anh để tới nhiều quốc gia châu Âu khác. DiBenedetto cuối cùng đã điều tra ra người cung cấp tài chính cho Einhorn một thời gian dài là bà Barbara Bronfman – một quý bà có giao thiệp rất rộng, làm dâu trong gia đình kinh doanh rượu Saegram danh tiếng ở Montreal biết Einhorn trong một buổi thuyết giảng tâm linh. Người này đã trả tiền bảo lãnh cho đối tượng và cho đến năm 1988, bà ta mới biết rõ về con người hắn.

Nhận được tin báo Einhorn xuất hiện tại Thuỵ Điển, DiBenedetto lại đến chậm một bước. Bà chủ nhà có tên Annika Flodin kể lại không biết Einhorn là một kẻ đang trốn chạy pháp luật, ông ta nói tên là Ben Moore và tỏ ra khá thân thiết. Người phụ nữ có ngoại hình rất giống với Holly Maddux và tỏ ra lúng túng khiến viên luật sư Philadelphia bắt đầu nghi ngờ. Flodin không lâu sau đó không thấy xuất hiện ở Stockholm.

Lần theo dấu vết, DiBenedetto đã nhờ đến Interpol theo dõi người có tên là Annika Flodin Mallon, 46 tuổi và có bằng lái xe tại Pháp. Người này đã kết hôn với Einhorn và đổi tên hắn là Mallon. Sau 16 năm săn lùng, DiBenedetto đã tìm tới Einhorn/Mallon đang sống trong một trang trại hẻo lánh ở Champagne-Mouton, nước Pháp.

Quý ông Mallon sống như một ông hoàng ở miền Nam nước Pháp trong một toà nhà lợp mái ngói bên cạnh bà vợ tóc hung đỏ người Thuỵ Điển. Ông ta rỗi rãi chỉ đọc sách báo và chơi bài vào thứ sáu hàng tuần. Người vợ thường xuyên làm bánh, chăm sóc vườn hoặc đi chợ trong làng mỗi ngày. Chiều tối 18/6/1997, Flodin nghe thấy nhiều tiếng gõ cửa. Cảnh sát yêu cầu bà đứng sang một bên để lên tầng tìm quý ông Mallon. Ông Mallon bị còng tay dẫn đi, một mực không nhận mình là Einhorn. Hai tiếng sau khi bị xét hỏi tại nhà tù Gradignan ở Bordeaux, người này phải thừa nhận tên thật là Einhorn. Ngoại hình của hắn ta đã thay đổi hẳn, người giảm đi gần 20kg. không để râu dài nữa và cũng không có dấu vân tay như ban đầu.

Theo quy định của Hiệp định châu Âu về Nhân quyền, không ai bị kết tội nếu bị xét xử vắng mặt tại toà. Năm 1993, toà án Philadelphia đã đưa ra xét xử vụ án này, theo luật tố tụng của Mỹ khi tội phạm bỏ trốn khỏi đất nước hoặc không quay lại sau thời hạn được tại ngoại. Đó là phiên toà xử vụ án giết người, có đầy đủ hội đồng xét xử, nhân chứng, chứng cứ nhưng thiếu bị can và luật sư biện hộ. Trong bản án kết luận, Einhorn bị buộc tội giết Holly Maddux và hình phạt sẽ được áp dụng khi người này trở về Mỹ. Nhưng đối với luật của Pháp, xét xử một người vắng mặt là không thể. Tháng 12/1997, toà án Bordeaux tuyên bố Einhorn được trả tự do.

Đại hội đồng bang Pennsylvania không còn sự lựa chọn nào khác là phải huỷ bỏ bản án đã tuyên, bắt đầu quá trình xét xử vụ Einhorn từ đầu. Sau hai năm chuẩn bị, ngày 27/5/1999, Einhorn mặc dù trước đó rất tự tin rằng mình sẽ được xét xử tại Pháp bỗng nhiên choáng váng khi nghe lời tuyên bố: chấp nhận yêu cầu dẫn độ.

Không hiểu sao bộ hồ sơ của toà án ngày 27/5 đó đã thất lạc, hai tuần sau vẫn không thấy trình lên ở văn phòng Thủ tướng Pháp thời bấy giờ là ông Lionel Jospin. Không có chữ ký của Thủ tướng Pháp, Einhorn không thể trở về Mỹ để đưa ra xét xử. Ngày 28/7/1999, một vị luật sư đã thoả thuận đền bù cho gia đình Holly Maddux 907 triệu USD. Nhưng thất cả những gì họ cần chỉ là nhìn thấy Einhorn ra trước vành móng ngựa.

Thủ tướng Pháp Lionel Jospin quyết định phê chuẩn lệnh dẫn độ Einhorn về Mỹ để xét xử mặc dù hắn đã làm đơn kháng án. Ngày 21/7/2000, Einhorn bị còng tay và được mặc áo chống đạn xuống sân bay quốc tế Philadelphia sau 20 năm lẩn trốn.

Phiên toà xét xử Einhorn mở ra vào tháng 9/2002. Trước những bằng chứng không thể chối cãi, Einhorn đã bị kết tội giết người cấp độ 1. Ngôi nhà mới mà hắn sẽ ở lại cho đến cuối đời là nhà tù Houtzdale Prison, trái hắn với dự định một lần nữa hắn có thể tránh tội lỗi khi được thi hành án ở nước Pháp.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

80những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:41 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Phá án sau 48 năm (I)

"Tự tử là một hành động ích kỷ và nó để lại nỗi đau khôn nguôi cho những người còn sống. Tôi đã tin rằng, cha tôi không thể tự sát bởi lẽ ông còn có vợ và con trai".


Herb Vest chỉ mới 2 tuổi khi cha anh mất. Và nay, sau 48 năm, anh đã tìm ra thủ phạm đã khiến anh phải mất cha.

Vụ tự tử bất thường

Ngày đó, vụ tự vẫn của Harold “Buddy” Vest đã khiến mọi người hết sức ngạc nhiên. Anh chàng 25 tuổi này vừa sống sót trở về sau khi tham gia Chiến tranh thế giới lần II. Harold Vest có Ruth, một người vợ hiền thảo và một ngôi nhà mới nơi anh có thể mở cửa hàng bán tạp hoá lớn nhất thị trấn Gainesville, bang Texas. Hơn nữa, quãng thời gian đó rất đẹp đối với đôi vợ chồng trẻ. Vậy hà cớ gì mà vào đêm 27/6/1946, sau khi nói với vợ là phải đi làm muộn, Harold Vest đã ra đi vĩnh viễn. Ruth kể lại rằng lúc đó vào khoảng 2h sáng, chờ mãi không thấy chồng về, chị lo lắng nên chạy sang nhờ người hàng xóm tên Lawanna Howard cùng mình ra cửa hàng tạp hoá. Không gian im lìm của buổi đêm càng khiến cho cửa hàng tạp hoá thêm trống rỗng và yên ắng. Thế rồi, họ phát hiện ra có ánh đèn le lói bên trong cửa phòng tắm. Lawanna nhớ lại: “Cửa phòng tắm khi đó bị khoá trái và chúng tôi không thể vào được bên trong. Ruth rất sợ hãi và cứ hét toáng lên. Chúng tôi phải ra ngoài tìm một người đàn ông giúp mở cánh cửa. Khi chúng tôi vào được bên trong, Harold Vest đã treo cổ mình bằng thắt lưng”. Vì quá đau buồn, 12 tiếng đồng hồ sau khi phát hiện xác của chồng, Ruth đã đem cậu con trai 2 tuổi Herb Vest về nhà bố mẹ đẻ ở Henrietta cũng thuộc bang Texas và không bao giờ quay trở lại Gainesville. Và cũng từ đó, bà quá phụ trẻ quyết tâm sẽ giấu kín sự thật kinh hoàng này, không cho cậu con trai biết. Herb Vest kể: “Mẹ đã giấu tôi trong suốt hơn 40 năm và cách đây khoảng 6 năm, bà mới hé mở về cái chết của cha. Nhưng tôi biết cha tôi sẽ không bao giờ làm như vậy. Trên thực tế thì tôi đã biết được về cái chết của cha khi mới 11 tuổi”.

Sau khi nghe phong thanh về cái chết của cha mình, Herb Vest đã mở những cuộc điều tra nho nhỏ. Nay, ở vào tuổi 60, người con hiếu thảo đã mãn nguyện với những gì mình đã làm được. Chính Herb Vest chứ không phải ai khác đã khám phá ra sự thật về cái chết của cha mình. Bước đầu, để phục vụ công tác điều tra, Herb Vest khi đó mới là một cậu bé 12 tuổi đã tìm hiểu về các thành viên khác trong gia đình vào cái đêm khủng khiếp năm 1946. Tiếp đó, Herb Vest còn thuê một đội điều tra riêng về cái chết của cha mình. Họ đã hỏi thăm lại những người từng làm thủ tục chứng tử cho ông Harold Vest, người chụp ảnh và bác sĩ pháp y. Herb Vest cũng đã cho dựng lại toàn bộ khung cảnh hôm xảy ra vụ việc và thấy một điều lạ là các bằng chứng đều cho thấy khả năng đây là một vụ tự sát.

Đứa con hiếu thảo

Thế nhưng, những linh cảm của một người con lại mách bảo Herb Vest rằng, cha anh dù có khó khăn đến mấy cũng không bao giờ bỏ rơi vợ con mình. Vì vậy, Herb Vest vẫn tiếp tục cuộc hành trình phá án. Kiểm tra các tài liệu, Herb Vest chú ý đến chi tiết các ngón tay của ông Harold Vest đều bị co quắp lại như kiểu bị cột vào tường. Rồi Danny Williams, vị thám tử tư mà Herb Vest thuê điều tra đã phát hiện ra rằng 3 tuần trước khi ông Harold Vest chết, có một ai đó đã đến kiểm tra sức khoẻ ở địa phương dưới cái tên Harold Vest. “Điều này khiến tôi nghĩ thủ phạm đã lấy ví, đồng hồ và nhẫn của bố tôi. Có thể ai đó đã sử dụng thẻ căn cước của bố tôi để vào kiểm tra sức khoẻ tại Bệnh viên ở Wichita Falls”. Herb Vest nhớ lại. Anh cho người kiểm tra lại toàn bộ tình hình xã hội ở Gainesville, Texas thời đó và cả thời trước nữa.

Và rồi Herb Vest lại chú ý tới việc 44 người Yankee đã bị treo cổ vào năm 1862. Herb Vest nói: “Tôi tự hỏi liệu có sự kiện gì liên quan đến việc bố tôi là một người Yankee đến từ Chicago, đã cưới một thiếu nữ miền Nam và làm ăn phát đạt ở Gainesville. Liệu có một sự oán giận nào đó trong quá khứ đã khiến người ta sát hại bố tôi?”. Cho đến đầu năm 2003, Herb Vest lại có thêm nhiều câu hỏi cho vấn đề này mà vẫn chưa tìm ra được lời đáp. Anh quyết định quay trở lại thị trấn Gainesville một lần nữa. Herb Vest còn đăng một mẩu quảng cáo với lời hứa trả 10.000 USD cho ai cung cấp thông tin liên quan đến cái chết của ông Harold Vest. Cuối cùng, Herb Vest nhận được 3 lá thư từ một người phụ nữ xưng danh là Smith. Đặc biệt, trong 3 lá thư đó, lá thư đề tháng 10/2003 giống như lời miêu tả của một nhân chứng đã chứng kiến vụ giết người. Thám tử Danny Williams, người đã mất nhiều công để tìm ra người có tên Smith nhận định rằng, đó là một người phụ nữ đang cố tự làm cho lương tâm mình không bị cắn rứt về cái chết của Harold Vest. Danny Williams đã khám phá ra rằng Smith là một người đàn bà thích uống rượu, nhảy đầm và tham dự các cuộc vui. Bà ta cũng đã có thời gian quan hệ mật thiết với Harold Vest.

https://hv2tconan.forumvi.com

81những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:42 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Phá án sau 48 năm (phần cuối)

Mặc dù biết Harold Vest đã có gia đình song Smith vẫn không quan tâm và chỉ thích vui chơi. Một điểm đáng chú ý là Harold Vest không phải là người duy nhất Smith dam díu.

Bà ta còn hẹn hò với một sĩ quan cảnh sát đã có gia đình. Sau này, Danny Williams xác nhận viên sĩ quan quan cảnh sát kia tên là “Jim” và Smith còn biết 2 người bạn của ông ta là Tom và Charlie. Theo những gì trong bức thư viết thì vào đêm Harold Vest chết, Smith đã tới cửa hàng để nói chuyện với ông trong 20 phút. Khi Jim, Tom và Charlie xuất hiện, Jim rất tức giận, lôi súng ra và định giết cả hai người. Harold Vest đã phải cố gắng giải thích và thuyết phục Jim rằng anh ta không có quan hệ thân mật với Smith. Thế nhưng, Jim đã không tin hai người, bắt cô phải ôm ấp, âu yếm Harold Vest trước mặt họ. Chưa hết, họ còn thay nhau làm nhục Smith. Lần cuối cùng Smith nhìn thấy Harold Vest là khi Charlie đi ra, tay cầm một thắt lưng da. Bức thư của Smith cũng nhắc đến Reece Lance, cậu bé 13 tuổi giúp việc cho Harold Vest. Reece Lance cũng biết về vụ việc đó và ngay hôm sau, cậu bé đã tự sát.

Herb Vest đã đem bức thư này đến gặp thẩm phán Dorothy Lewis để xin lời khuyên. Là một thẩm phán nổi tiếng, Lewis quyết định cho điều tra lại vụ án năm xưa. Bà đọc đi đọc lại 3 bức thư và ghép chúng thành một tên “Richard”. Bối cảnh vụ án được nhắc lại. Hai nhân chứng khẳng định rằng cửa phòng nhà tắm bị đóng chặt. Bà Ruth còn nhớ rằng cửa ngoài đã bị đóng và khi bà bước vào, Harold Vest đang nằm ở góc phòng. Ngoài ra, một số chi tiết nhỏ khác được bà Ruth nhắc đến khiến cho Lewis đi đến kết luận là viên cảnh sát đầu tiên có mặt tại hiện trường đã nói dối. Lewis đã ký lệnh cho phép khai quật tử thi của ông Harold Vest. Đáng tiếc là thời gian đã quá lâu nên xác bị phân huỷ, chỉ còn có xương. Nhưng những khúc xương đó đã cho thấy có một vật gì đó đã được dùng để đập gãy mũi của ông Harold Vest. Lisa Clayton, một chuyên gia tâm lý tham gia nhóm điều tra của Herb Vest cho biết: “Theo nhận định của cá nhân tôi thì Smith vẫn bị lương tâm cắn rứt và nghĩ rằng chính bà là nguyên nhân của thảm kịch nói trên. Bà ta đã muốn chôn vùi quá khứ nhưng không được.”… Với những bằng chứng mà đội điều tra của Herb Vest đưa ra, thẩm phán Lewis cuối cùng đã ký quyết định cho phép truy lùng thủ phạm đã giết ông Harold Vest.

Song công việc ngày càng đi vào ngõ cụt vì chẳng có thêm bằng chứng nào mới. Cho dù Herb Vest đã tăng mức tiền thưởng lên 25.000 USD nhưng bà Smith vẫn không hề xuất hiện. Bà ta chỉ gửi bức thư nói rằng, hiện bà ta đã có gia đình và không muốn mọi người biết về quá khứ tội lỗi của mình. Lần theo địa chỉ ghi trên phong bì: “Bà Smith, 73063 Gainesville, Texas”, đội điều tra của Herb Vest đã phát hiện ra rằng không có hòm thư nào của Gainesville có ký hiệu 73063 mà ký hiệu này chỉ có ở Mulhall, Okla. Mulhall là một thị trấn không lớn lắm với khoảng 239 người dân. Thám tử Danny Williams đã phát hiện ra rằng ở đây chỉ có một bưu cục chuyển phát và có 2 nhân viên làm việc tại đây. Danny Williams đã đến gặp Marla Bennet, một nhân viên bưu điện và được biết trước đây, bà có vài lần gặp gỡ một người có tên Mark Smith nhưng bà không hề biết gì đến vụ án Harold Vest. Nhưng Mark Smith lại chính là một chàng trai trẻ tuổi đang sống ở Marshall. Theo lời Marla Bennet thì Mark Smith là thợ hàn, sinh ra và lớn lên ở Hennessey. Thế là con đường tìm bà Smith đến đây lại bị tắc.

Trong lúc này, đội điều tra của Herb Vest lại xác định được một người đàn ông khác cũng có mặt trong cái đêm ông Harold Vest bị giết. Người đàn ông đó là một cảnh sát mang tên Jack Garrett. Garrett được mọi người biết đến sau 2 vụ đấu súng mà ở đó, anh ta đã giết hại một người nhưng không bị truy tố vì toà án coi đó là hành động tự vệ. Thật không ngờ rằng, Jack Garrett lại chính là người bạn trai mà Smith đã nhắc đến, chàng cảnh sát Jim. Trên thực tế, khi Harold Vest mất, Garrett không còn là cảnh sát. Hơn nữa, đội điều tra của Herb Vest vẫn chưa tìm được bằng chứng chứng minh Garrett có liên quan đến vụ án. Người có thể trả lời được câu hỏi là Jack Garrett thì đã mất cách đây 30 năm. Vụ án vẫn đang được tiếp tục điều tra.

https://hv2tconan.forumvi.com

82những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:42 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Gái bao hại Trung tướng (I)

Ngày 29/6/2006, Ủy ban thường vụ Quốc hội Trung Quốc đã ra quyết định bãi miễn tư cách đại biểu quốc hội của nguyên trung tướng Vương Thủ Nghiệp, phó tư lệnh hải quân Trung Quốc, vì “đạo đức bại hoại”, “lợi dụng chức vụ đưa và nhận hối lộ”, “vi phạm nghiêm trọng pháp luật và kỷ luật quân đội”.

Trước đó, ngày 10/4, tòa án quân sự trung ương Trung Quốc mở phiên xét xử sơ thẩm tuyên án tử hình tạm hoãn Vương Thủ Nghiệp về tội tham ô 160 triệu nhân dân tệ, sống sa đọa, nuôi 5 gái bao.

Từ cuối năm ngoái, tin tức liên quan đến Phó Tư lệnh Hải quân Vương Thủ Nghiệp bị điều tra đã lan truyền âm ỉ trong giới quân đội. Vấn đề của Vương Thủ Nghiệp là do việc “không kiểm điểm sinh hoạt cá nhân” mà ra. Sau khi việc Vương Thủ Nghiệp bao gái và quậy phá được tố cáo lên Tư lệnh Hải quân và quân ủy Trung ương thì mới lòi ra những vấn đề kinh tế của Vương.

Giấu tiền trong lò vi ba, máy giặt

Sau khi Vương Thủ Nghiệp bị bắt, khám nhà ở của Vương ở Bắc Kinh và Nam Kinh, các nhân viên điều tra đã phát hiện số tiền mặt 52 triệu nhân dân tệ giấu trong tủ lạnh hai cửa và lò viba, 2,5 triệu USD giấu trong cửa máy giặt. Ngoài ra, trong két sắt ở phòng làm việc còn có hơn 50 triệu nhân dân tệ.

Vương Thủ Nghiệp lấy danh nghĩa phúc lợi, đã phân chia cho các đồng liêu hơn 20 triệu nhân dân tệ. Trong cặp công tác luôn ở bên người của Vương có hai khẩu súng ngắn giảm thanh sản xuất tại Đức đạn đã lên nòng sử dụng được ngay. Liên quan đến vụ án Vương Thủ Nghiệp có 4 thiếu tướng, 7 đại tá, trong đó 5 người đã bị khai trừ khỏi quân ngũ, 6 người bị xử lý giáng cấp.

Trước khi nhậm chức phó tư lệnh hải quân, Vương Thủ Nghiệp từng là trưởng phòng xây dựng căn cứ doanh trại của Tổng cục hậu cần, Bộ Quốc phòng; chủ nhiệm Văn phòng Chỉ đạo cải tạo phòng trại toàn quân. Vương Thủ Nghiệp là đại biểu Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X, nhưng lại vắng mặt trong đoàn đại biểu quân đội tại “Lưỡng hội” năm nay, từ đó dẫn đến nhiều phỏng đoán từ bên ngoài.

Cho đến nay, có hai lần trung tướng Vương Thủ Nghiệp xuất hiện trước ống kính giới truyền thông với tư cách là phó tư lệnh hải quân: Đó là vào ngày 2/10/2005, Vương tham dự lễ mừng 110 năm ngày thành lập Đại học Thiên Tân (Đại học Bắc Dương) và ngày 13/11, tham gia đại hội 50 năm thành lập và lễ mừng được danh hiệu tiên tiến của đơn vị công tác xây dựng đời sống văn minh tỉnh Hà Nam tại Bắc Kinh. Cả hai sự kiện này đều được các báo đài Trung Quốc đưa tin đầy đủ.

Miễn chức bất thường

Có tin nói rằng, Vương Thủ Nghiệp bị bãi chức một cách bất thường. Nhiều tư liệu trên mạng Internet cho biết Vương Thủ Nghiệp sinh tháng 3/1943. Theo quy định về niên hạn giữ chức vụ cấp phó của đại quân khu thì đầu năm nay Vương đã tới tuổi “rút quân” và theo lệ thường như trước nay thì đến khoảng tháng 6/2006 Vương phải đệ đơn từ chức. Nhưng quốc hội đã ra tay trước còn tòa án thì dành một bản án tử hình tạm hoãn cho tướng họ Vương.

Trong quân đội mọi trường hợp đều gọi là miễn chức, nhưng tình huống cụ thể không giống nhau. Miễn chức thông thường bao gồm: miễn chức để nhận nhiệm vụ khác hay do hết niên hạn mà tự động miễn chức. Trong miễn chức bất thường thì có trường hợp do lỗi lầm hoặc do vi phạm quân kỷ, pháp luật. Nói cho đúng thì trường hợp của Vương Thủ Nghiệp đáng gọi là bãi chức.

Sở dĩ người ta quan tâm đến vụ việc Vương Thủ Nghiệp vì Vương là một trong số không nhiều những tướng lĩnh cao cấp do vi phạm quân kỷ, pháp luật bị điều tra. Trước đó, phó chính ủy Quân khu Lan Châu Tiêu Hoài Khu đã bị miễn chức do phạm pháp, sau đó bị đưa ra tòa án quân sự xét xử.

Phó tư lệnh Vương Thủ Nghiệp, trong 28 năm chấp chính của lãnh tụ Mao Trạch Đông, được học hành tử tế và trưởng thành trong sự hun đúc của tư tưởng Mao Trạch Đông, chủ nghĩa Mác-Lênin, thế giới quan và nhân sinh quan của giai cấp vô sản. Thế nhưng, họ Vương đã không thể giữ mình trước sự cám dỗ của tiền tài, danh vọng và những dục vọng tầm thường.

Tham ô để phục vụ gái bao

Trong 5 năm (1997-2001), họ Vương đã tham ô tổng cộng 160 triệu nhân dân tệ. Điểm độc đáo là ông ta không lấy tiền đó nuôi vợ con, cũng không chuyển tiền ra nước ngoài, mà quyết định “lấy tiền của dân để nuôi dân”. “Dân” ở đây là những cô diễn viên văn công xinh đẹp hoặc nhân viên phòng cơ yếu. Theo bản cáo trạng, họ Vương đã thực hiện một cuộc “hành động cách mạng” lấy 12 triệu nhân dân tệ để bao 5 cô nữ quân nhân, cải thiện cuộc sống của họ, giúp những nữ quân nhân này phất lên rất nhanh.

Vương Thủ Nghiệp là tướng lĩnh hải quân cao cấp, thường tự cao về mặt vận dụng linh hoạt tư tưởng Mao chủ tịch trong cuộc sống. Nhưng trong thực tế, ở tuổi ngoài 60, Vương tư lệnh “gây dựng” cho mình 5 nữ chiến binh xinh đẹp, phát dương tinh thần không sợ chết hay mất chức, cho ra đời thêm một lực lượng kế thừa. Nhưng đáng tiếc, “xuất quân chưa thắng, thân bị bắt”, mới sinh được 2 “hoàng tử” thì Vương đã vướng vòng lao lý...

Điều trớ trêu nhất là tướng Vương thân bại danh liệt vì chính những cô bồ xinh đẹp của mình. Không phải chỉ có một hay hai cô làm đơn tố giác chủ nhân họ Vương. Tất cả 5 cô đều đồng lòng ký tên vào đơn tố cáo không chỉ một lần mà đến 57 lần trong suốt hai năm trời!
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

83những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:43 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Vương Thủ Nghiệp sinh tháng 3/1943, người huyện Diệp, tỉnh Hà Nam. Năm 1967, tốt nghiệp khoa xây dựng công trình, Đại học Thiên Tân. Từng nhậm chức trưởng phòng xây dựng căn cứ quân sự (năm 1995), năm 2001 được thăng trung tướng, phó tư lệnh hải quân Nhân dân Giải phóng quân Trung Quốc.

Nhập ngũ năm 1967, trước sau làm qua các công tác cán sự, trợ lý, công trình sư, trưởng phòng, phó cục trưởng, cục trưởng tại Quân đoàn 36 rồi lên Tổng cục Hậu cần Quân khu Bắc Kinh.

__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

84những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:44 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Gái bao hại Trung tướng (phần cuối)


Nguyên phó tư lệnh hải quân Vương Thủ Nghiệp quên mình bao cùng một lúc 5 em tình nhân, chưa kể những tình nhân trước đó.Thế nhưng cũng chính 5 cô này lại ra tay hạ bệ họ Vương, một chuyện hiếm thấy, nhưng khi đã xảy ra thì cầm chắc một cái án tù.

Lật lại hồ sơ của các tham quan, có rất nhiều vụ án khởi đầu manh mối từ chính tình nhân của họ. Do đó, một trong những kinh nghiệm của điều tra viên các vụ án quan tham Trung Quốc là khai thác tối đa những người tình của bị cáo. Đây là một trong những nguồn cung cấp tin chính xác và lợi hại nhất để phá án.

Trong 2 năm liền, mấy cô “gái bao” đã gửi liên tục 57 bức thư tố giác Vương Thủ Nghiệp lên Ủy ban Kiểm tra Quân ủy Trung ương. Nếu như không có sự đoàn kết của các cô tình nhân này - một hiện tượng quả là hiếm có, nằm ngoài sức tưởng tượng của tướng họ Vương - thì cho dù một cô tình nhân gửi 100 lá đơn cũng chẳng làm gì được họ Vương. Bởi vì, với quyền thế của phó tư lệnh hải quân, họ Vương hoàn toàn có thể phản công tố ngược lại các cô về tội “vu cáo”, thậm chí có thể cho người đối phó, “xử đẹp”.

Thỏ đào ba hang

Đương nhiên, nếu những tình nhân của quan tham cùng đoàn kết với nhau, một lòng tố cáo như vụ Vương tư lệnh thì “giá thành” làm án của cơ quan điều tra sẽ giảm đi rất nhiều, tiết kiệm biết bao công sức. Nhưng các quan tham thường tinh ranh như “thỏ đào ba hang”, giữa các tình nhân rất khó có cơ hội gặp mặt nhau. Đó là chuyện đại kỵ đối với các quan tham háo sắc dày dạn kinh nghiệm. Nếu không thì - giống như những tình nhân của Vương tư lệnh - để cho mấy em cùng gặp nhau, cùng trao đổi thông tin “tình báo” thì há chẳng phải trở thành tai họa cho mình ư?

Vấn đề là, hiện tại các tình nhân của quan tham đã được hưởng thụ vô vàn lợi ích, vậy trong số ấy có ai chịu đứng ra tố cáo? Các em đã được quan tham cung cấp cho nhà cửa, xe cộ, cửa hiệu buôn bán, tài khoản riêng, hoặc có em đã mang cốt nhục của quan tham. Nói chung, từ trước đến nay, những tình nhân thực lòng đứng lên tố cáo quan tham còn quá ít, trừ phi gặp cảnh không còn đường lui, hoặc vì quan tham lập thêm “phòng mới” mà lạnh nhạt với mình. Cho nên khi mấy cô vợ bé đồng lòng đứng lên tố cáo Vương Thủ Nghiệp, người ta tự hỏi chuyện gì đã xảy ra. Động cơ nào thúc đẩy họ làm chuyện ấy? Cho tới nay câu hỏi này vẫn còn bỏ ngỏ, chưa có lời giải chính thức.

Phó tư lệnh Hải quân Vương Thủ Nghiệp bị tố cáo đến lần thứ 58 mới bị điều tra. Những người tố cáo mất 2 năm trời, ngày ngày chạy đến trước cổng tư lệnh hải quân rải đơn tố cáo. “Có chí thì nên”, cuối cùng ông quan vừa tham tiền vừa tham tình sập bẫy do chính mình giăng ra.

Tại sao tố cáo một cán bộ cao cấp lại khó như vậy? Từ năm 2002 đến nay, họ Vương lại liên tục 4 năm liền được bình bầu là đảng viên ưu tú, cán bộ ưu tú, 2 lần lập quân công. 57 lá đơn rơi vào im lặng, đến lá thứ 58 lãnh đạo quân ủy trung ương mới ý thức rằng đã đến lúc phải lôi vị đảng viên ưu tú này ra pháp đình.

Đoạn cuối một cuộc tình đa phương

Vương Thủ Nghiệp có 5 tình nhân, thuộc biên chế Đoàn Văn công Quân khu Nam Kinh, Đoàn Văn công Tổng cục Chính trị, Đoàn Văn công Quân khu Bắc Kinh, Phòng Cơ yếu Học viện Quân sự lục quân, Phòng Cơ yếu Tổng cục hậu cần. Trong đó hai tình nhân đã sinh cho Vương hai đứa con trai. Một trong hai tình nhân này mang họ Tưởng. Thủ đoạn của họ Vương không phải xoàng. Y bắt cô Tưởng phải nói dối là quan hệ với người ngoài. Đứa con lấy họ mẹ gọi là Tưởng Thoái Ngũ.

Ngày 10/4/2006 , Tòa án Quân sự Trung ương xét xử sơ thẩm Vương Thủ Nghiệp, tuyên án tử hình tạm hoãn. Căn cứ luận tội là từ năm 1997 đến 2001, Vương Thủ Nghiệp tại Tổng cục hậu cần tham ô của công khoảng 160 triệu nhân dân tệ. Điều này phải chăng có nghĩa là từ năm 2001 về sau họ Vương không có bất cứ hành vi tham nhũng nào? Vì thế, trong 5 năm có 4 năm liền đoạt danh hiệu đảng viên ưu tú, cán bộ ưu tú, lại còn 2 lần lập công. Và vì thế mà phán xử tội tử hình tạm hoãn?

Còn có một việc ly kỳ: Tình nhân họ Tưởng cùng 2 tình nhân khác của Vương đã liên kết với nhau viết đơn lên Bộ Chính trị, Chủ tịch, Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương. Vương Thủ Nghiệp không ngốc đến mức đem chuyện mình có tình nhân kể hết cho họ Tưởng nghe, lại còn cung cấp tên tuổi, địa chỉ, điện thoại. Làm tình nhân là để sống sung sướng, nếu Vương cho Tưởng nhiều tiền thì các tình nhân khác phải ganh ghét mới đúng chứ, có đâu đi giúp cô ta đốn ngã “cây tiền” của mình. Có tin nói rằng nguyên nhân do người tình họ Tưởng yêu cầu Vương đưa mấy triệu tệ để “bồi thường” vụ sinh con, nhưng Vương chỉ đáp ứng 1 triệu.

Đoạn cuối cuộc đời binh nghiệp của phó tư lệnh họ Vương diễn ra y như trong phim chống tham nhũng Trung Quốc mà ta thường xem trên tivi. Tháng 12/2005, Vương Thủ Nghiệp đề xuất đi Chu Hải nghỉ phép và chuẩn bị chiều ngày 23 thì khởi hành. Sáng 23, Vương đến tham dự cuộc họp hàng ngày như thường lệ thì bị cảnh vệ của Bộ Tổng Tham mưu thực hiện lệnh bắt. Vương lúc ấy vẫn cố giữ bình tĩnh, hỏi người chủ trì cuộc họp là Tư lệnh Hải quân Trương Định Phát: “Xảy ra chuyện gì vậy? Có phải là lầm chăng?”. Trương Định Phát đáp: “Không lầm đâu. Cuộc đời chính trị của anh đã kết thúc rồi!”.

Có một chi tiết thú vị: Tháng 10/2001, Vương Thủ Nghiệp lấy lý do sức khỏe kém đề xuất nghỉ hưu nhưng chưa có kết quả. Từ đó, không những không về hưu non mà họ Vương bao cả 5 cô gái, lại có 2 con nữa

https://hv2tconan.forumvi.com

85những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:45 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (I)

Buổi sáng ngày 15/8/1982, Robert Ainsworth, bước xuống chiếc xuồng cao su và xuôi theo dòng sông Green River về hướng ngoại ô của thành phố Seattle.

Đây là chuyến đi mà anh ta đã thực hiện rất nhiều lần nhưng lần này thì khác hẳn. Trong khi từ từ xuôi theo dòng nước, anh để ý thấy một người đàn ông hói đầu tầm trung tuổi đứng ở bờ sông và một người đàn ông trẻ hơn ngồi trong một chiếc xe pick-up đỗ gần đó. Ainsworth nghĩ rằng hai người đàn ông này đang bắt đầu một ngày đi câu và cất tiếng hỏi người đàn ông đứng ở bờ sông có đã câu được con cá nào chưa. Ông ta lắc đầu và nói “chưa”.

Rồi, người đàn ông đó hỏi lại Ainsworth nhìn thấy gì không. Ainsworth trả lời không. Không bao lâu sau, hai người đàn ông cùng chiếc pick-up rời khỏi nơi này và Ainsworth lại tiếp tục xuôi dòng. Chỉ một lát sau, anh nhận thấy mình đang bị vây quanh bởi sự chết chóc.

Khi nhìn xuống dòng sông, anh chợt thấy khuôn mặt của một cô gái da đen nhô lên mặt nước, thi thể của cô ta nhấp nhô theo các gợn sóng. Nghĩ rằng đó chỉ là một ma-nơ-canh, Ainsworth đã dùng một cây sào để vớt nó lên. Nhưng thật không may, chiếc xuồng bị lật úp khi anh cố hất mạnh “ma-nơ-canh” này ra khỏi cục đá, và Ainsworth ngã nhào xuống sông. Thật kinh hoàng, anh nhận thấy nó không phải là một ma-nơ-canh mà là một phụ nữ đã bị chết. Vài phút sau, khi chưa kịp hoàn hồn, Ainsworth lại nhìn thấy thêm một xác chết nữa, một người đàn bà da đen trần truồng trôi lềnh bềnh trên mặt nước.

Ainsworth nhanh chóng bơi tới bờ sông, nơi chiếc xe pick-up đã đỗ lúc trước. Quá choáng váng, anh ngồi xuống đó chờ đợi sự giúp đỡ. Khoảng nửa tiếng sau, anh nhìn thấy một người đàn ông và hai đứa trẻ đang đi xe đạp. Anh chặn họ lại và nói cho biết phát hiện ghê rợn này và bảo họ báo cho cảnh sát. Ngay lập tức, một nhân viên cảnh sát có mặt tại hiện trường. Viên cảnh sát này tỏ vẻ không mấy tin vào lời kể của Ainsworth và quyết định lội xuống khúc sông cạn để rồi chính mắt ông ta cũng nhìn thấy hai xác chết.

Cảnh sát đã được huy động tới hiện trường, phong tỏa toàn bộ khu vực và bắt đầu một cuộc tìm kiếm các dấu vết để lại. Trong cuộc tìm kiếm này, một thám tử đã phát hiện thêm một xác chết nữa. Đó là thi thể của một cô gái trẻ, chỉ còn mặc rất ít quần áo. Không như hai phụ nữ trước, cô gái này được tìm thấy trên một bãi cỏ, nằm cách xa nơi phát hiện hai nạn nhân dưới nước khoảng 20 mét. Cô ta chết vì bị ngạt thở, có lẽ do chiếc quần dài màu xanh được thủ phạm dùng để xiết cổ cô. Hiện trường cho thấy, trước khi chết, nạn nhân đã chống cự quyết liệt với nhiều vết trầy xướt ở hai tay và chân. Cô gái được xác định là Opal Mills, 16 tuổi. Người ta tin rằng cô ta bị giết chết trong vòng 24 tiếng trước khi được tìm thấy.

Khám nghiệm thi thể các nạn nhân, bác sĩ Donald Reay khẳng định, họ đều chết do bị siết cổ. Hai cô gái được tìm thấy dưới nước được xác định là Marcia Chapman, 31 tuổi và Cynthia Hinds, 17 tuổi, cả hai đều bị cắm vào cửa mình bằng một cục đá có hình kim tự tháp. Họ bị dìm xuống nước bằng các tảng đá buộc vào người. Chapman, mẹ của hai đứa con, đã bị mất tích hai tuần trước đó và được xác định chết một tuần trước khi được tìm thấy. Còn Hinds thì mới chết khoảng vài ngày trước đó.

Không chỉ có ba xác chết này được tìm thấy trên con sông Green River, thuộc bang Washington. Vài ngày trước đó, người ta phát hiện xác chết của một phụ nữ tên Deborah Bonner. Thi thể không mảnh vải che thân của cô ta được tìm thấy nằm trên một khúc cây trôi trên sông Green River. Nạn nhân này cũng bị siết cổ tới chết. Một tháng trước đó, một cô gái khác, được nhận diện là Wendy Lee Coffield, được tìm thấy nằm trôi trên sông Green River. Hơn nữa, 6 tháng trước khi Coffield được tìm thấy, xác chết người bạn gái của cô ta, Leanne Wilcox, được tìm thấy cách con sông vài cây số, trong một bãi đất trống. Người ta không nghĩ tên sát nhân “Green River Killer” đã giết chết Wilcox, nhưng ý kiến của các nhà điều tra đã bị hoài nghi.

Trong khoảng thời gian 6 tháng, 6 xác chết đã được tìm thấy trong hoặc gần con sông Green River. Các thám tử có mặt tại hiện trường đã nhanh chóng nhận ra rằng tên sát nhân hàng loạt vẫn sẽ tiếp tục giết người. Cảnh sát phải bắt được hắn càng sớm càng tốt trước khi có thêm các phụ nữ bị mất tích nữa.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

86những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:46 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (II)

Một nhóm đặc nhiệm gồm các thám tử của King County được thành lập để điều tra các vụ giết người ở Green River. Theo tờ The Seattle Times, đây là nhóm cảnh sát đặc nhiệm lớn nhất được thành lập kể từ khi xảy ra một loạt các vụ giết người do Ted Bundy cách đó gần một thập niên.

Thiếu tá Richard Kraske, người đứng đầu ban Điều tra Tội phạm và Thám tử Dave Reichert đã chỉ huy nhóm đặc nhiệm này. Họ yêu cầu sự giúp đỡ của John Douglas, một nhân viên FBI chuyên lập tiểu sử sơ lược của các tên giết người hàng loạt và nhà điều tra tội phạm Bob Keppel, người đã nổi tiếng kể từ sau vụ Ted Bundy cách đó 8 năm.

Trong cuộc điều tra của nhóm đặc nhiệm, các thám tử có được một thông tin rằng nhiều người trong số các cô gái bị giết chết có quen biết nhau và đã từng làm gái mại dâm. Các nhà điều tra quyết định bắt đầu cuộc truy lùng kẻ giết người trong khu vực mà các cô gái này thường xuyên xuất hiện. Họ thực hiện hàng trăm cuộc phỏng vấn với rất nhiều gái điếm hoạt động trên đoạn đường chính ở trung tâm Seattle, bắt đầu từ South 139th tới South 272nd Street. Các nhà điều tra đã cố gắng thu thập thật nhiều tin tức về bất kỳ kẻ tình nghi nào. Tuy nhiên, nhiều gái điếm được hỏi rất miễn cưỡng khi tiếp xúc với họ bởi không mấy tin tưởng vào cảnh sát.

Một trong những gái điếm này đã gửi một lá thư tới cảnh sát, cho biết một người đàn ông đã hãm hiếp cô và hắn cũng nói với cô về các vụ giết người ở sông Green River. Không bao lâu sau khi nhận được lá thư này, nhóm đặc nhiệm bắt đầu cuộc tìm kiếm kẻ tình nghi. Vào ngày 20/8/1982, cảnh sát tuyên bố họ đã bắt giữ người đàn ông bị tình nghi có dính líu đến các vụ giết người ở Green River. Tuy nhiên, họ không thể tìm thấy bất cứ chứng cớ đáng tin cậy nào để kết tội gã. Cuối cùng, họ buộc phải thả kẻ tình nghi và bắt đầu một cuộc tìm kiếm mới.

Vài cô gái điếm khác cũng gửi thư đến cảnh sát với những thông tin khiến nhóm đặc nhiệm đặc biệt quan tâm. Người ta tin rằng các bức thư này có thể cho họ bằng chứng có liên quan tới các vụ giết người ở Green River. Ở hai bức thư khác nhau, hai cô gái điếm đã khai rằng một người đàn ông lái chiếc xe tải nhẹ màu xanh và trắng đã bắt cóc và định giết chết họ. Theo lời kể của Susan Widmark, 21 tuổi, người đàn ông trung tuổi trong chiếc xe tải đó đã gạ gẫm cô bán dâm. Ngay khi Widmark bước vào xe, hắn đã chĩa khẩu súng lục vào đầu cô và phóng xe chạy ra xa lộ. Hắn chạy tới một con đường vắng, tắt máy xe và hãm hiếp cô gái một cách hết sức tàn bạo.

Sau khi hãm hiếp, gã đàn ông cho phép cô gái mặc quần áo vào trong khi hắn lái xe ra khỏi khu vực này. Trong lúc lái xe, hắn nói với cô về các vụ giết người mới xảy ra trên sông Green River và vẫn tiếp tục dí mũi súng vào đầu cô ta. Lo sợ bị giết chết, cô gái đã cố chạy thoát khỏi chiếc xe khi nó dừng lại tại một ngã tư vì gặp đèn đỏ. Widmark chỉ có thể đọc được một phần biển số của chiếc xe pick-up này trước khi người đàn ông đó phóng đi mất.

Trường hợp tương tự đã xảy ra với Debra Ester, 15 tuổi, người đã gửi một bức thư tới cảnh sát vào cuối tháng 8/1982 kể về một vụ hãm hiếp. Ester khai với cảnh sát rằng, trong khi cô đi bộ dọc theo xa lộ thì một người đàn ông lái chiếc pick-up hai màu xanh, trắng chạy đến gần cô và đề nghị cho cô đi nhờ xe. Cô đồng ý và bước vào xe. Ngay lập tức, gã đàn ông này rút súng và dí vào đầu cô. Hắn buộc cô gái phải làm tình với hắn bằng miệng trước khi còng tay và thả cô trong rừng rồi chạy xe đi mất. Cô gái đã chạy thoát khỏi khu rừng và tìm sự giúp đỡ.

Bắt kẻ tình nghi đầu tiên

Nhận thấy, đây có thể là manh mối để tìm ra thủ phạm của các vụ giết người trên sông Green River, nhóm đặc nhiệm đã quyết định tìm kiếm người tài xế và chiếc pick-up màu trắng xanh. Họ hy vọng tin tức mới có liên quan đến người đàn ông này sẽ giúp giải quyết được vụ án. Tháng 9 năm đó, một người bán thịt tên là Charles Clinton Clark đã bị cảnh sát chặn lại khi đang lái chiếc pick-up màu trắng, xanh trên con đường chính của Seattle. Sau khi kiểm tra giấy tờ, người ta biết rằng Clark có sở hữu hai khẩu súng ngắn. Các nhà điều tra tin rằng đã bắt giữ được người đàn ông mà họ đang tìm kiếm. Họ lấy tấm ảnh trên bằng lái xe của gã để mang đến cho Widmark và Ester xem. Cả hai cô gái này đều nhận ra ngay Clark chính là kẻ đã hãm hiếp họ.

Clark bị bắt giữ, căn nhà và chiếc xe của gã bị lục soát. Cảnh sát tìm thấy hai khẩu súng ngắn và cho rằng, hắn đã sử dụng để tấn công các nạn nhân. Sau cuộc thẩm vấn, Clark thú nhận đã tấn công các cô gái này. Tuy nhiên, người ta vẫn băn khoăn rằng, không biết Clark có phải là kẻ giết người trên sông Green hay không, bởi vì hắn đã thả một nạn nhân sau khi thỏa mãn thú tính. Hơn nữa, Clark có những chứng cứ ngoại phạm rất vững chắc trong thời gian xảy ra các vụ giết người trên con sông Green River.

Ngay khi Clark bị buộc tội hãm hiếp Widmark và Ester, một cô gái 19 tuổi tên là Mary Bridget Meehan đã bị mất tích trong khi đi bộ ở gần Western Six Motel. Lúc đó Meehan đang có bầu hơn tám tháng. Western Six Motel là một khu nhà trọ nằm trên con đường có rất nhiều gái mại dâm hoạt động và một số người đã trở thành nạn nhân của “Green River Killer”.

Dựa vào linh cảm, Thám tử Reichert đã bắt đầu nghi ngờ một trong những người dân ở đây có thể là Green River Killer. Một tài xế taxi 44 tuổi thất nghiệp đã trở thành tiêu điểm của cuộc điều tra và đã bị cảnh sát thẩm vấn rất kỹ. Họ rất lo lắng bởi vì hai tuần trước khi Meehan bị mất tích, hai cô gái 16 tuổi Kase Ann Lee và Terri Rene Milligan đã biến mất một cách hết sức bí ẩn. Họ cho rằng, hai cô này làm nghề mại dâm và có thể đã trở thành nạn nhân của tên giết người hàng loạt Green

https://hv2tconan.forumvi.com

87những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:47 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (III)

Người tài xế taxi này có vẻ rất giống với mô tả của thám tử FBI John Douglas. Theo ông Douglas, "Green River Killer" là một người đàn ông trung niên rất tự tin, hành động bốc đồng và có thể hay lui tới hiện trường các vụ án.

Kẻ giết người này chắc chắn là rất thông thạo khu vực này và có thể rất sùng đạo. Hơn nữa, ông Douglas tin tưởng rằng hắn rất tò mò thích thú về công việc của cảnh sát, nhất là cuộc điều tra về các vụ giết người trong thời gian gần đây. Thậm chí kẻ sát nhân hàng loạt này có thể liên lạc với cảnh sát để trợ giúp cuộc điều tra.

Suốt mùa đông năm 1982, cảnh sát đã theo dõi rất sát mọi di biến động của người tài xế taxi này, mặc dù gã luôn phủ nhận mọi dính líu đến các vụ giết người ở sông Green River. Tuy nhiên, với các nhà điều tra, hắn vẫn là kẻ tình nghi số 1 trong các vụ giết người này. Hắn bị bắt về tội không trả tiền đỗ xe bởi vì các nhà điều tra không có những chứng cớ vững chắc để kết tội hắn có liên quan đến các vụ giết người này, ngoại trừ một điều rằng hắn có quen biết 5 trong số các nạn nhân này.

Ngày 26/10/1982, xác chết đã bị phân huỷ của một gái mại dâm 17 tuổi tên Gisele A. Lovvorn được tìm thấy. Một người đi xe đạp đã phát hiện xác chết không mảnh vải che thân của nạn nhân trong khu vực có những ngôi nhà bỏ hoang tại Sea-Tac International Airport. Nạn nhân đã được báo mất tích cách đó hơn hai tháng. Cô gái điếm này bị xiết cổ cho đến chết bằng một đôi tất màu đen của đàn ông. Điều khiến các nhà điều tra đặc biệt quan tâm là khi mất tích, Lovvorn có mái tóc màu vàng, còn khi phát hiện xác chết, tóc nạn nhân là có màu đen. Mặc dù xác chết này không được tìm thấy gần sông Green River nhưng cảnh sát vẫn tin rằng cô gái là nạn nhân của “Green River Killer”.

Trong khoảng thời gian từ tháng 9/1982 và tháng 4/1983, đã có khoảng 14 cô gái khác bị mất tích. Các cô gái này, tuổi từ 13 đến 23 đều là gái mại dâm. Nhóm đặc nhiệm tạm thời chuyển sự chú ý sang một kẻ tình nghi khác mà theo họ có liên quan đến vụ mất tích của một gái mại dâm có tên Marie Malvar. Ngày 30/4/1983, bạn trai của Malvar nhìn thấy cô ta nói chuyện với một người đàn ông ngồi trong chiếc xe pick-up màu đậm. Anh ta đã nhìn thấy Malvar bước vào xe trước khi nó chạy đi mất.

Người bạn trai của Malvar cho biết, hình như lúc đó, Malvar và người đàn ông trên xe đang cãi nhau. Nghi ngờ người tài xế này, anh ta đã phóng xe đi sau họ nhưng cuối cùng, chiếc xe tải nhẹ đã mất hút khi xe của anh bị kẹt tại một ngã tư vì đèn đỏ. Đó là lần cuối cùng anh nhìn thấy người bạn gái. Ngay sau đó anh đã báo cảnh sát về sự mất tích của Malvar.

Không đầy một tuần sau, người bạn trai này, cùng với người cha và anh ruột của Malvar, đã nhìn thấy chiếc xe tải đáng ngờ này gần nơi mà anh đã mất dấu nó vài ngày trước đó. Họ chạy theo chiếc xe tới căn nhà số 348th South Street. Sau đó, họ gọi cảnh sát. Các thám tử đã đến và nói chuyện với chủ nhà tên Gary Ridgway. Ông này phủ nhận việc gặp gỡ với Malvar. Có vẻ như rất tin vào những gì người chủ nhà nói nên cảnh sát bỏ ra về và không theo đuổi vụ này thêm nữa.

Vào tháng 4/1983, một chiếc xe tải nhỏ khác do Ridgway là chủ sở hữu cũng đã có dính líu đến vụ mất tích của cô gái mại dâm trẻ tuổi tên là Kimi Kai Pitsor. Người bảo kê của Pitsor quả quyết đã nhìn thấy cô ta bước vào một chiếc pick-up màu xanh lá cây đậm. Anh ta cho biết, người tài xế của chiếc xe này có khuôn mặt rỗ. Anh ta nhìn thấy chiếc xe phóng đi và kể từ đó, anh ta không còn gặp lại Pitsor nữa. Anh ta đã báo cho cảnh sát nhưng hai vụ mất tích của Pitsor và Malvar vẫn chưa được làm sáng tỏ.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

88những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:47 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (IV)

Tay bảo kê của Pistor đã nhìn thấy cô ta cùng người đàn ông phóng xe đi mất và từ hôm đó, hắn không hề thấy Pistor nữa. Sau đó ít lâu, hắn đi báo cảnh sát nhưng cảnh sát không tìm thấy bằng chứng nào cho thấy hai vụ mất tích của Pistor và Malvar có liên quan với nhau.

Đầu năm 1983, cuộc điều tra về tên sát nhân hoàng loạt trên sông Green River và các vụ giết người nêu trên đã bị thất bại. Các thám tử trong nhóm đặc nhiệm nhận thấy khả năng người tài xế taxi là kẻ giết người rất thấp, tuy nhiên họ vẫn cho rằng, hắn là kẻ tình nghi chính. Họ không tìm ra những manh mối khác và lại có thêm nhiều gái mại dâm trong thành phố bị biến mất. Do nhận được quá nhiều thông tin khác nhau, nhóm đặc nhiệm đã buộc phải nhờ tới sự giúp đỡ của ông Bob Keppel để sắp đặt cho có hệ thống “núi” tin tức này.

Ông Keppel đã bỏ ra ba tuần để xem xét tất cả các tin tức liên quan đến các vụ giết người trên. Sau khi hoàn tất việc phân tích, ông đã soạn ra một bản tường trình gửi quận trưởng King County, ông Vern Thomas. Trong bản tường trình này, ông Keppel đã chỉ trích mạnh mẽ cuộc điều tra đang được tiến hành. Ông cho biết phần lớn các dữ liệu, kể cả chứng cớ, các hồ sơ và lời khai của nhân chứng đều rất hỗn độn. Điều đầu tiên cần phải làm là tổ chức phân loại chính xác tất cả các dữ liệu.

Tuy nhiên, một cuộc điều tra đầy đủ và thành công chắc chắn sẽ làm tốn kém thời gian và tiền bạc hơn rất nhiều. Đến thời điểm đó, cuộc điều tra về tên giết người Green River Killer đã là cuộc điều tra lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ. Số tiền cần phải chi theo như đề nghị của ông Keppel vượt xa số tiền mà người ta dự tính 2 triệu USD.

Ngày 8/5/1983, một xác chết khác lại được tìm thấy và được xác định là Carol Ann Christensen, 21 tuổi. Thi thể nạn nhân được một gia đình tìm thấy trong một khu rừng gần thung lũng Mapple khi họ đi hái nấm. Lúc được phát hiện, thi thể của Christensen đang ở trong tình trạng rất ghê rợn với cái đầu được đậy bằng một túi giấy màu nâu. Khi nhấc chiếc túi này lên, người ta nhìn thấy một con cá được đặt rất ngay ngắn trên cổ của nạn nhân. Tên giết người cũng đặt một con cá khác trên ngực trái và một chai thủy tinh giữa hai chân nạn nhân. Hai tay nạn nhân được đặt trước bụng và một miếng thịt bò được đặt trên bàn tay trái. Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, Christensen đã bị xiết cổ bằng một sợi dây. Có những dấu vết cho thấy nạn nhân đã ở dưới nước một thời gian dù con sông cách xa nơi phát hiện xác chết nhiều cây số. Nhóm đặc nhiệm suy đoán rằng Carol Ann Chirtensen là một nạn nhân nữa của Green River Killer.

Từ mùa xuân đến mùa hè năm 1983, có thêm 9 phụ nữ trẻ nữa trong đó có nhiều người là gái mại dâm đã bị mất tích. Những người mất tích gồm Martina Authorlee và Cheryl Lee Wims, 18 tuổi; Yvonne Antosh, 19 tuổi; Carrie Rois, 15 tuổi; Constance Naon, 21 tuổi; Tammie Liles, 16 tuổi; Keli McGuiness, 18 tuổi; Tina Thompson, 22 tuổi và April Buttram 17 tuổi.

Mùa hè năm đó, lại có thêm một vài xác chết nữa được tìm thấy. Tháng 6, người ta phát hiện xác chết được cho là của một cô gái da trắng 17 tuổi trên đường Tualatin. Ngày 11/8, thi thể của cô Shawnda Summer, bị mất tích trước đó, đã được tìm thấy gần sân bay Sea-Tac. Một ngày sau, xác chết của một phụ nữ khác, không thể nhận diện, đã được tìm thấy tại khu vực phía bắc sân bay Sea-Tac. Mùa thu và mùa đông năm 1983, lại có thêm nhiều vụ mất tích và thậm chí thêm nhiều xác chết nữa được tìm thấy.

https://hv2tconan.forumvi.com

89những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:48 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (V)

Trong khoảng thời gian từ tháng 9 đến tháng 12/1983, có thêm 9 phụ nữ nữa bị mất tích và 7 xác chết được tìm thấy. Cảnh sát cho rằng, tất cả họ đều là nạn nhân của Green River Killer.

Các phụ nữ bị mất tích đa phần là gái mại dâm gồm Debbie Abernath, Tracy Ann Winston, Patricia Osborn, Maureen Feeney, Mary Sue Bello, Pammy Avent, Delise Plager, Kim Nelson và Lisa Lorraine Yates. Trong số các xác chết được tìm thấy có Dlores Williams, 17 tuổi, bị mất tích ngày 8/3/1983. Thi thể nạn nhân được tìm thấy vào ngày 18/9 tại Star Lake. Trong vài tháng sau đó, thi thể của 5 phụ nữ khác cũng được tìm thấy.

Ngày 15/10, bộ xương của Yvonne Antosh, bị mất tích ngày 31/5 đã được tìm thấy gần Soos Creek trên đường Auburn-Black Diamond. Và chỉ 12 ngày sau, xác chết đã phân huỷ của Constance Naon được tìm thấy trong khu vực phía nam của sân bay Sea-Tac. Các nhà điều tra trong nhóm đặc nhiệm cho rằng sẽ còn nhiều xác chết nữa trong khu vực này. Do đó, họ đã tiến hành một cuộc tìm kiếm với sự trợ giúp của nhóm dẫn đường Explorer Boy Scouts. Ngày 29/10, trong khi tìm kiếm ở các khu đất trống quanh sân bay, một người dẫn đường đã tìm thấy bộ xương được phủ bằng những cành cây. Sau đó, người ta xác định được nạn nhân là Kelly Ware, 22 tuổi.

Vào ngày 13/11, người ta đã tìm thấy xác chết bị phân huỷ của Mary Meehan với thai nhi trong bụng. Meehan là nạn nhân duy nhất của Green River Killer được chôn dưới đất. Một số thứ đã được tìm thấy trên hoặc gần xác chết này gồm hai mảnh ny-lông nhỏ, một chùm tóc khá lớn được để gần háng nạn nhân, một mảnh da được dán vào sọ, ba mảnh xương nhỏ, hai bút chì màu vàng và một khúc ống nhựa. Tuy nhiên, cảnh sát không thể giải thích được những thứ này có liên quan gì đến vụ án mạng.

Một tháng sau, ngày 15/12, xác chết của Kim-Kai Pitsor được tìm thấy ở Auburn, bang Washington, gần nghĩa trang Mountain View. Có vẻ như tên giết người hàng loạt đã tìm ra một địa điểm mới để vứt xác các nạn nhân. Hai tuần lễ sau, nhóm Đặc nhiệm đã tăng thêm số nhân viên vì các vụ giết người trong khu vực ngày càng nhiều. Người ta lo sợ sẽ có thêm nhiều vụ giết người nữa vào những tháng tới. Và sự tiên đoán của họ đã rất đúng.

Mặc dù con số chính thức các nạn nhân của Green River Killer được ước tính lúc đó là 11 hoặc 12 nhưng người ta vẫn tin rằng, có thể còn nhiều hơn nữa. Cho tới nay chẳng ai biết con số chính xác là bao nhiêu. Những tháng cuối cùng của năm 1983, có khoảng 18 xác chết nữa được tìm thấy trong khu vực Seattle. Nhiều nạn nhân không được liệt vào danh sách các nạn nhân của Green River Killer mặc dù họ bị giết chết cùng một phương thức như những nạn nhân khác. Cảnh sát không đưa ra lời giải thích nào về việc này.

Tháng 1/1984, nhóm Đặc nhiệm thay đổi người chỉ huy, cử Đại úy Frank Adamson làm trưởng nhóm. Trong vài tháng đầu, ông Adamson đã tiến hành những thay đổi căn bản. Đầu tiên, ông quyết định di chuyển trụ sở của nhóm đặc nhiệm về Burien County, nơi rất gần sân bay quốc tế Sea-Tac nghĩa là gần với hiện trường các vụ án mạng đã xảy ra trước đó.

Theo lời cố vấn của ông Keppel, Đại úy Adamson đã phân chia công việc thành nhiều công đoạn khác nhau và giao cho từng cá nhân trong nhóm. Cách làm việc này đã tạo thuận lợi hơn cho việc sắp xếp và đối chiếu một núi tin tức để có thể có được những kết quả mỹ mãn hơn trong vụ này. Một nhóm gồm 7 thám tử và một đại úy được giao cho nhiệm vụ xử lý thông tin về các nạn nhân của Green River Killer, một nhóm khác được giao cho nhiệm vụ thu thập tin tức về những kẻ tình nghi.

Sau đó, ông Adamson chỉ định 3 thám tử vào nhiệm vụ theo đuổi các manh mối và phân tích các phương pháp mà kẻ sát nhân có thể sử dụng. 22 thám tử khác cũng được chỉ định vào biệt đội hành động của nhóm với nhiệm vụ chuyên theo dõi các hoạt động của gái mại dâm ở The Strip và bất cứ sự kiện bất thường nào trong khu vực.

Bên cạnh đó, một chiến lược mới do ông Keppel đặt ra đã làm thay đổi mối quan tâm của các nhà điều tra, từ khả năng có thể phạm tội sang khả năng có thể vô tội của những kẻ tình nghi. Điều này cho phép các nhà điều tra nhanh chóng loại bỏ những kẻ tình nghi có các bằng chứng ngoại phạm để có thời gian tập trung vào những nghi phạm chính.

Đến ngày 14/2/1984, xác chết của một phụ nữ được xác định là Denise Louise Plager, được tìm thấy gần xa lộ Interstate 90. Đây là nạn nhân đầu tiên được tìm thấy trong năm 1984 nhưng không phải là cuối cùng. Hai tháng sau đó, có khoảng 9 xác chết nữa được tìm thấy. Trong số những nạn nhân này có Cheryl Wims 18 tuổi, Lisa Yates 26 tuổi, Debbie Abernathy, Terry Milliga 16 tuổi, Sandra Gabbert 17 tuổi và Alma Smith 22 tuổi. Các nạn nhân khác vẫn chưa được nhận diện. Hầu hết các nạn nhân đều là gái mại dâm.

https://hv2tconan.forumvi.com

90những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:49 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (VI)


Có vẻ như tên giết người chọn được một vài nơi chuyên để vứt xác nạn nhân. Ngoại trừ Meehan, các xác chết được tìm thấy đều bị chôn một phần hoặc bị che đậy lại bằng rác rưởi và những cành cây.

Hầu hết các xác chết được tìm thấy ở những con đường vắng, bên trong hoặc gần các khu đổ rác bất hợp pháp. Ông John Douglas, một chuyên gia FBI cho rằng các xác chết bị vứt trong các khu vực này bởi vì tên giết người coi những phụ nữ này như “rác rưởi”.

Năm 1983, “điểm tập kết” xác chết này đã di chuyển ra xa khu vực con sông Green River và tập trung tại khu vực gần sân bay Sea-Tac và Star Lake. Năm 1984, xác chết của các nạn nhân được tập trung trong các khu vực Mountain View và North Ben, hoặc gần đường Interstate 90. Các nạn nhân này cũng được xác định bị mất tích từ hai khu vực chính, đường The Strip và trung tâm thành phố Seattle. Nhóm đặc nhiệm đưa ra giả thiết kẻ giết người đang sống hoặc làm việc gần khu vực hắn vứt xác các nạn nhân. Khi định vị trên một bản đồ, họ thấy, các khu vực vứt xác chết tạo thành một hình tam giác. Người ta tin rằng tên giết người hàng loạt có thể sống tại một nơi nào đó bên trong khu vực tam giác này.

Vào tháng 4 năm đó, các nhà điều tra có một phát hiện quan trọng. Các dấu giầy, rất có thể là của kẻ giết người, đã được tìm thấy khi nhóm điều tra dọn dẹp một bụi cây bên trong có các xác chết. Sau khi xem xét kỹ những dấu vết này, các nhà điều tra biết được rằng chúng là dấu giầy đàn ông có cỡ 10 hoặc 11. Đây được xem là một chứng cớ rất quan trọng.

Giữa tháng 4, một nhân viên tình nguyện làm việc cho nhóm đặc nhiệm và cũng là một bà đồng (psychic), bà Barbara Kubik-Pattern, đã cảm nhận có xác chết của một phụ nữ gần xa lộ Interstate 90. Ngay lập tức, bà Pattern liên lạc với cảnh sát và nói với họ về sự cảm nhận của mình, nhưng cảnh sát tỏ ra không tin vào những gì bà nói. Bà Pattern cùng với cô con gái đã tự hành động để tìm xác người phụ nữ này.

Cuối cùng hai mẹ con bà Pattern đã tìm thấy một xác chết. Họ liền lái xe tới một khu vực gần đó đang được cảnh sát tuần tra sát sao. Khi báo cho một nhân viên cảnh sát biết về phát hiện của mình, bà Pattern bị họ dọa tống giam vì xâm phạm khu vực được bảo vệ. Quá tức giận, bà Pattern đã báo cho các phóng viên đến nơi bà phát hiện xác chết.

Cuối cùng, các thành viên của nhóm đặc nhiệm đã đến gặp bà Pattern khi bà ta đang tiếp xúc với các phóng viên và yêu cầu bà dẫn họ đến chỗ xác chết. Không bao lâu sau đó cảnh sát đã chứng kiến với một hình ảnh hết sức ghê rợn. Xác chết bị phân huỷ này được nhận diện là của Amina Agisheff, 36 tuổi. Lần cuối cùng người ta nhìn thấy nạn nhân là ngày 7/7/1982 khi Agisheff từ nơi làm việc ở một nhà hàng trung tâm thành phố Seattle đi bộ về nhà.

Agisheff không có đặc điểm gì giống với các nạn nhân được phát hiện trước đó. Cô ta lớn tuổi hơn các nạn nhân khác và là một tiếp viên nhà hàng, chứ không phải là gái bán dâm. Trước khi mất tích, Agisheff là mẹ của hai đứa con. Mặc dù có những sự khác biệt lớn giữa cách sống của Agisheff và những nạn nhân khác và địa điểm mà người ta phát hiện thi thể nạn nhân nhưng các nhà điều tra vẫn tin rằng người phụ nữ này cũng là nạn nhân của Green River Killer. Thậm chí, tên của Agisheff còn được ghi vào danh sách là một trong những nạn nhân đầu tiên của tên giết người hàng loạt này.

Ngày 26/5/1984, hai đứa trẻ đang chơi đùa trên đường Jovita ở Pierce County, đã rất khiếp sợ khi nhìn thấy một bộ xương người. Cảnh sát và nhóm đặc nhiệm đã ngay tức khắc được thông báo sự việc này. Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy, nạn nhân là cô gái 15 tuổi Colleen Brockman trước đó đã bỏ nhà ra đi. Các nhà điều tra vẫn không tìm thấy những manh mối nào để có thể nhận diện kẻ giết người, ngoại trừ địa điểm tìm thấy các xác chết và dấu giầy. Sau gần ba năm trời, tên giết người hàng loạt này vẫn tiếp tục gieo rắc nỗi kinh hoàng cho người dân thành phố Seattle.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

91những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:50 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (VII)

Tháng 1/1986, nhóm đặc nhiệm đã gặp may khi một người đàn ông giống như miêu tả về kẻ giết người hàng loạt Green River Killer được đưa đến trạm cảnh sát để thẩm vấn.

Sự kiện này đã thu hút sự chú ý đặc biệt của giới truyền thông. Một thám tử FBI và thám tử Jim Doyon thuộc nhóm đặc nhiệm đã thẩm vấn rất kỹ kẻ tình nghi mới này. Tuy nhiên, không bao lâu sau họ nhận thấy rằng đây không phải là người mà họ đang tìm kiếm và trả tự do cho người đàn ông đó.

Trong thời gian này, công chúng ngày càng nhận thấy sự bất lực của nhóm đặc nhiệm. Cho tới lúc đó, đã có vài kẻ tình nghi bị bắt giữ và đều được chứng minh là không có liên quan gì đến các vụ giết người này. Sự tức giận và lo sợ của công chúng đã lên đến cực điểm. Giới truyền thông cũng lên tiếng chỉ trích nhóm đặc nhiệm.

Tệ hơn nữa, mùa hè năm đó, lại có 3 xác chết của phụ nữ được phát hiện ở khu vực phía đông thành phố Seattle. Nạn nhân là Maureen Feeney, 19 tuổi; Kim Nelson, 26 tuổi và một phụ nữ trẻ khác không thể nhận diện được. Feeney là người duy nhất trong số ba nạn nhân làm nghề bán dâm. Con số các nạn nhân đã nhanh chóng gia tăng tới mức đáng sợ: 40 người. Trong khi đó, cuối năm 1986, số nhân viên của nhóm đặc nhiệm đã giảm 40%. Ông Adamson được thuyên chuyển đi làm một nhiệm vụ, đại úy James Pompey trở thành người chỉ huy mới của lực lượng đặc nhiệm này.

Ngay khi ông Pompey bắt đầu nhiệm vụ mới, vào tháng 12, có thêm 2 xác chết nữa được tìm thấy. Lần này các xác chết được phát hiện tại một nơi xa xôi hơn, ở khu vực phía bắc Vancouver, British Columbia. Tuy nhiên, một lần nữa, kẻ sát nhân dường như muốn đùa giỡn với các nhà điều tra. Nhiều bộ phận cơ thể của những người phụ nữ khác bị vứt bừa bãi bên cạnh 2 xác chết này. Mặc dù 2 nạn nhân được tìm thấy cách nhau khá xa nhưng các nhà điều tra vẫn tin rằng họ là nạn nhân của tên giết người hàng loạt Green River Killer.

Trong những tháng đầu năm 1987, các nhà điều tra bắt được một kẻ tình nghi có liên quan đến các vụ giết người. Hắn bị bắt vì đã gạ gẫm một nữ cảnh sát đóng giả là một gái mại dâm vào tháng 5/1984. Tuy nhiên, người đàn ông này đã được thả sau khi vượt qua cuộc kiểm tra bằng máy phát hiện nói dối. Khi các nhà điều tra xem xét kỹ hơn về quá khứ của người đàn ông này, họ biết được rằng hắn đã từng bị buộc tội bóp cổ một gái mại dâm vào năm 1980, gần sân bay quốc tế Sea-Tac. Tuy nhiên, hắn một mực khai rằng, sở dĩ hán có hành động đó là vì tự vệ sau khi bị cô gái cắn quá đau. Ngay sau đó, kẻ tình nghi được thả tự do.

Một trong các thám tử của nhóm đặc nhiệm, ông Matt Haney, tỏ ra rất nghi ngờ người đàn ông này và quyết định điều tra thêm về lý lịch của hắn. Ông Haney phát hiện ra rằng vào năm 1982, cảnh sát đã có lần chặn bắt và thẩm vấn người đàn ông này khi hắn đang ngồi trong chiếc pick-up cùng với một gái mại dâm. Ông Haney còn biết thêm, cô gái ngồi với hắn trong xe khi đó chính là một trong những phụ nữ bị giết chết ở sông Green River, tên là Keli McGinness.

Rồi đến năm 1983, cảnh sát đã cáo buộc hắn có liên quan đến vụ cô gái Marie Malvar bị bắt cóc và bị giết chết. Một nhân chứng, là bạn trai của Malvar đã chạy theo chiếc xe pick-up tới nhà của kẻ tình nghi này, sau khi nhận diện hắn là người cuối cùng nhìn thấy cô bạn gái của anh ta. Ông Haney tin tưởng sắp tóm được tên giết người hàng loạt. Qua vợ cũ của người đàn ông này, ông Haney biết hắn thường lai vãng tại những khu vực đổ rác. Một vài gái mại dâm cũng khẳng định đã nhìn thấy một người đàn ông rất giống với người mà cảnh sát đã miêu tả thường xuyên đến khu vực đèn đỏ ở Seattle trong khoảng thời gian năm 1982 và 1983.

Điều tra kỹ hơn, ông Haney biết được việc người đàn ông này đi qua con đường đó mỗi ngày là để tới nơi làm việc. Hắn là một thợ sơn xe hơi, thường vắng mặt tại nơi làm việc mỗi khi có một nạn nhân bị biến mất. Cuối cùng, ngày 8/4/1987, cảnh sát có có lệnh lục soát căn nhà của kẻ tình nghi này. Họ đã lấy “một số mẫu trên cơ thể” của kẻ tình nghi, để so sánh chúng với những chứng cứ mà họ có được từ các nạn nhân. Tuy nhiên cảnh sát không có đủ chứng cớ để bắt giữ và người đàn ông này đã được thả. Tên của hắn là Gary Ridgway.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

92những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:50 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (VIII)

Vài tuần sau khi Ridgeway được thả, Đại úy Pompey đã chết vì cơn suy tim do hậu quả của vụ tai nạn khi ông lặn sâu dưới biển. Giới truyền thông đã nói nhiều về sự kiện không may này.

Có người phỏng đoán rằng, tên giết người hàng loạt thật sự là một nhân viên cảnh sát đã giết chết ông Pompey dù họ chẳng có bằng chứng nào để chứng minh cho giả thuyết đó. Thậm chí, một tờ báo đã kêu gọi mở cuộc điều tra về cái chết của ông Pompey. Còn người dân thì tỏ ra vô cùng sợ hãi sau nhiều vụ giết người trong thành phố của họ. Nhóm đặc nhiệm giờ đây được đặt dưới sự chỉ huy của Đại úy Greg Boyle.

Trong khi đi nhặt lon bia, ba cậu bé đã tình cờ tìm thấy bộ xương khô. Sau đó, nạn nhân được nhận diện là cô Cindy Ann Smith, 17 tuổi. Bộ xương của Cindy ược tìm thấy trong một thung lũng sâu, đằng sau trường trung học Green River. Ba năm trước đó, gia đình đã thông báo với cảnh sát việc Cindy bị mất tích.

Trong năm đó, người ta còn phát hiện thêm nhiều xác chết nữa của các cô gái bị mất tích gồm Debbie Gonzales, 14 tuổi và Debra Ester, 15 tuổi.

Năm 1988, có hơn 20 xác chết của những cô gái mại dâm được tìm thấy ở thành phố San Diego đã khiến nhiều người tin rằng tên sát nhân hàng loạt này đã di chuyển và tiếp tục giết chết nhiều người ở California. Thám tử Reichert và viên chỉ huy nhóm đặc nhiệm Bob Evans đã phối hợp với sở cảnh sát San Diego để tìm kiếm kẻ sát nhân cực kỳ nguy hiểm này. Đến tháng 12/1988, các nhà điều tra đã có trong tay một kẻ tình nghi mới.

Đó là một người đàn ông tên Willam J. Steves. Cảnh sát đã chú ý đến Willam J. Steves sau khi nhận được tin báo của người dân. Stevens là một tù nhân vượt ngục và đã chạy trốn pháp luật suốt 8 năm qua sau khi đã thụ án được 2 năm vì tội cướp giật. Khi bị cảnh sát phát hiện, Stevens đang học dược tại trường Đại học Washington.

Khi xem xét rất kỹ quá khứ của Stevens, các nhà điều tra biết được rằng Stevens đã từng là kẻ bị tình nghi trong các vụ giết người ở sông Green River. Stevens cũng là một kẻ có thái độ khinh miệt đối với những cô gái làm nghề mại dâm và thỉnh thoảng có nói đến việc giết chết họ. Khi lục soát căn nhà của hắn, cảnh sát tìm thấy hàng đống vũ khí, một số bằng lái xe, những thẻ tín dụng với tên giả và nhiều tấm ảnh khêu gợi của các cô gái mại dâm. Stevens sống nhờ việc tham gia các vụ cướp và thẻ tín dụng giả.

Các nhà điều tra đã thẩm vấn Stevens về các vụ giết người ở Green River và lục soát rất kỹ những nơi trú ngụ của hắn. Thậm chí, họ còn lục soát nhà của cha Stevens để tìm các chứng cứ buộc tội hắn. Tuy nhiên họ đã chẳng tìm thấy bất cứ thứ gì để chứng minh Stevens có liên quan đến các vụ giết người. Hơn nữa, hồ sơ thẻ tín dụng và những tấm hình mà người anh của Stevens cho cảnh sát xem đã là những bằng chứng ngoại phạm rất vững chắc cho hắn. Theo các hồ sơ thẻ tín dụng và các tờ hóa đơn, Stevens du hành khắp đất nước Mỹ trong suốt những tháng hè năm 1982 (thời gian xảy ra nhiều vụ giết người). Cuối cùng Stevens được thả tự do.

Đến tháng 10/1989, người ta lại phát hiện thêm hai xác chết phụ nữ trẻ tuổi nữa. Một trong hai nạn nhân này là Andrea Childers, được tìm thấy trong một khu đất trống gần Star Lake và 55th Ave. South. Giống như các nạn nhân trẻ được tìm thấy trước đó, người ta không thể xác định được nguyên nhân gây ra cái chết bởi vì xác nạn nhân đã bị phân huỷ. Đầu tháng 2/1990, người ta tìm thấy đầu của Denise Bush trong một khu vực có nhiều cây cối ở công viên Southgate, Washington. Và tới 5 năm sau, phần thi thể còn lại của Bush mới được tìm thấy ở Oregon.

https://hv2tconan.forumvi.com

93những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:51 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Những xác chết trên sông (phần cuối)

Dường như kẻ giết người đã chủ ý dời chỗ các xác chết để đánh lạc hướng nhóm điều tra. Họ bắt đầu tin rằng kẻ sát nhân hàng loạt này đã đánh bại họ, các nhân viên điều tra trở nên rất chán nản.

Đến tháng 7/1991, nhóm đặc nhiệm chỉ còn lại duy nhất điều tra viên tên Tom Jensen. Trong vòng 9 năm, đã có 49 nạn nhân bị giết và tốn 15 triệu USD nhưng nhóm đặc nhiệm vẫn không bắt được tên giết người hàng loạt. Nó trở thành cuộc điều lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ chưa tìm ra thủ phạm. Vụ án này kéo dài suốt 10 năm trời.

Đến tận tháng 4/2001, gần 20 năm kể từ khi vụ án này được biết đến, Thám tử Reichert, khi đó đã trở thành Cảnh sát trưởng King County, đã quyết định mở cuộc điều tra lại. Đây là vụ án mà ông đã quyết tâm theo đuổi và quyết tâm tìm kiếm tên sát nhân nguy hiểm. Lần này nhóm đặc nhiệm đã có được sự trợ giúp rất lớn các nhà khoa học. Ông Reichert thành lập một nhóm đặc nhiệm mới lúc đầu có 6 thành viên gồm các bác sĩ pháp y và ADN và một số thám tử. Không bao lâu sau, nhóm điều tra đã tăng lên hơn 30 người. Họ xem xét kỹ lưỡng lại tất cả những chứng cứ thu thập được từ các vụ giết người.

Các mẫu ADN tìm thấy tại hiện trường vụ sát hại ba nạn nhân vào năm 1982, 1983 là Opal Mills, Marcia Chapman và Carol Christensen được gửi tới phòng thí nghiệm. Trong số các mẫu này, có cả tinh dịch được cho là của tên giết người. Kỹ thuật thử nghiệm AND hiện đại đã được sử dụng để so sánh với mẫu tinh dịch của Ridgway được lấy từ tháng 4/1987.

Đến ngày 10/9/2001, ông Reichert nhận được kết quả từ phòng thí nghiệm. Thám tử dày dạn kinh nghiệm này đã mừng rơi nước mắt. Kết quả xét nghiệm đã cho thấy sự trùng hợp giữa các mẫu tinh dịch lấy từ các nạn nhân và tinh dịch của Ridgway. Ngày 30/11, Ridgway bị các thám tử chặn lại khi đang trên đường từ nơi làm việc về nhà và bị bắt giữ vì 4 tội giết người nghiêm trọng. Cuối cùng thì tên giết người hàng loạt mà các nhà điều tra đã tìm kiếm trong hơn 20 năm qua đã bị bắt giữ.

Ridgway, sinh ngày 16/2/1949, ở thành phố Salt Lake, Utah, khi bị bắt, hắn đang làm việc cho một công ty điện toán. Trong thời gian xảy ra các vụ giết người, hắn làm thợ sơn xe tại công ty sản xuất xe tải Kentworth ở Renton, Washington. Khi đó, Ridgway sở hữu khá nhiều xe tải và một trong những chiếc xe này đã thu hút sự chú ý đặc biệt của các nhà điều tra. Theo đài truyền hình KING5 ở Seattle, một chiếc Ford F-150 đời 1977 màu đen của Ridgway có liên quan đến vụ giết hại một số nạn nhân.

Theo phóng viên Terry McCarthy của tạp chí Time Magazine, Ridgway có một sở thích tình dục rất bất thường. Ba người vợ cũ và vài người bạn gái của hắn đã kể với nhà báo này rằng Ridgway không bao giờ thỏa mãn tình dục, hắn thường đòi quan hệ vài lần/ngày. Nhiều khi hắn muốn làm việc đó tại một nơi công cộng hay trong một khu rừng, có khi tại cả những nơi mà người ta phát hiện các xác chết trước đó vài hôm. Ridgway cũng bị ám ảnh bởi các cô gái mại dâm, một sự ám ảnh kiểu vừa yêu vừa ghét. Những người hàng xóm cho biết hắn thường phàn nàn với họ về những cô gái mại dâm hoạt động trong khu vực nhưng hắn vẫn quan hệ tình dục với các cô gái này.

Tại phiên toà sơ thẩm, Ridgway không thừa nhận những lời buộc tội của công tố viên. Các công tố viên thì quyết tâm ghép hắn vào bản án tử hình. Ridgway bị tạm giam chờ ngày bị xét xử. Hàng triệu người ở khắp thế giới đặt một câu hỏi rằng: Phải chăng Ridgway là kẻ sát nhân duy nhất trong vụ án này?

Ngày 5/11/2003, Ridgway, 54 tuổi, đã thoát được bản án tử hình ở King County, Washington sau khi thừa nhận giết chết 48 phụ nữ (phần lớn những người này bị giết chết trong khoảng thời gian 1982 và 1984). Ridgway đồng ý hợp tác với nhà chức trách để giải quyết các vụ án này, đổi lấy 48 bản án chung thân.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

94những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:52 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Biến con trai thành kẻ giết người hàng loạt (I)

Cảnh sát Dallas chẳng lạ gì với những vụ giết người hết sức dã man, do vậy, thám tử Gerald Robinsaon không hề ngạc nhiên khi ông được gọi đến để xem xét xác chết của một phụ nữ vào lúc 6 giờ sáng thứ Tư, 12/11/1980.

Thi thể nạn nhân được tìm thấy 45 phút trước đó ở Bryan Street, một khu nội thành với nhiều nhà trọ, quán rượu và quán ăn bình dân, nơi thường xuyên xảy ra các vụ lộn xộn và thường kết thúc bằng một vài cái chết.

Ông Robinson quan sát nạn nhân trần truồng từ bụng trở xuống, chiếc áo bị xé toạc. Các vết thâm tím ở cổ cho thấy hành động xiết cổ là nguyên nhân chính gây ra cái chết. Chiếc quần dài bị xé rách được tìm thấy cách xa hơn 10 mét, nó giấu một cách vội vàng trong một bụi cây. Các dấu vết lôi kéo và trầy xước trên da thịt của người phụ nữ cho thấy bà ta đã bị kéo lê trên con đường đất và sỏi sau khi bị giết chết và bị lột quần áo. Cảnh sát tìm thấy một bằng lái xe trong túi quần mang tên nạn nhân là Wanda Faya Roberts, 32 tuổi, sống cách nơi bị giết chết 5 dãy nhà. Kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy nạn nhân không bị hãm hiếp nhưng nạn nhân đã uống rất nhiều rượu trước khi chết.

Cảnh sát đã tiến hành điều tra tại khắp các quán rượu ở Bryan Street và tìm được nơi Roberts thường đến. Nhân viên phục vụ ở đó nhớ lại lần đến quán cuối cùng của bà ta là buổi tối trước khi bị giết. Roberts rời khỏi quán vào khoảng 2 giờ sáng, với một người khách quen, nhân viên này chỉ được biết người đó tên là Eddie. Thám tử Robinson đã không thể tìm ra bất cứ manh mối nào với chi tiết này. Ông cần tìm ra một kẻ tình nghi trong khi có hàng ngàn cái tên Eddie ở Dallas. Vì vậy, ông chẳng thể làm gì cả ngoài việc chờ đợi.

Và rồi đến đêm ngày 30/11/1980, hai cậu con trai của bà Sally Thompson, 43 tuổi, đưa một người bạn gái về thăm mẹ tại một căn hộ ở Dallas. Họ nhìn thấy những ngọn đèn thắp sáng trong phòng khách và nghe thấy tiếng vô tuyến nhưng cánh cửa lại khóa chặt. Gõ cửa và vặn quả nắm, họ chờ vài phút thì thấy một người lạ mặt ra mở cửa. Người đàn ông này cao và gầy, mái tóc màu nâu sẫm và râu mép rất thưa. Người ông ta sặc mùi rượu và có vẻ như bị mất ý thức về phương hướng, nhưng không hề kháng cự khi bị hai người đẩy sang một bên.

Họ tìm thấy người mẹ nằm sấp mặt trên sàn nhà, bên cạnh chiếc đi văng, với chiếc quần jeans và quần lót bị kéo xuống tới mắt cá. Quá sợ hãi, họ chạy sang nhà người hàng xóm và gọi cảnh sát. Khi đến hiện trường, các thám tử nhìn thấy người đàn ông lạ mặt này đứng bên cạnh xác chết bà Thompson và không hề chống cự khi bị bắt. Ông ta cho biết tên là Carroll Edward Cole, sống cách nhà bà Thompson hai dãy nhà.

Trong cuộc thẩm vấn, người đàn ông này cho biết đã gặp bà Thompson tại một quán rượu và nhận lời đề nghị của bà ta về nhà để làm tình. Và trong lúc cởi quần áo người phụ nữ này, bà ta bất thình lình ngã quÿ xuống. Các nhân viên cứu thương có mặt tại hiện trường đã không tìm thấy dấu hiệu của hành động hung bạo nào trên thân thể nạn nhân, và họ gợi ý nguyên nhân gây ra cái chết rất có thể là do uống rượu hoặc dùng ma túy quá liều. Carroll bị tạm giữ cho tới khi các viên chức y tế hoàn tất việc khám nghiệm tử thi và xác định nguyên nhân gây ra cái chết của Thompson là “không rõ ràng”. Carroll được thả tự do.

Buổi sáng hôm sau, Thám tử Robinson xem xét lại hồ sơ của Carroll. Ông chú ý đặc biệt đến cái tên đệm Edward của hắn và cho rằng, có thể bạn bè gọi hắn là Eddie. Ông cũng lưu ý địa chỉ Lemmon Avenue của Carroll là một nơi cư trú dành cho những kẻ phạm trọng tội được phóng thích có điều kiện, cách nơi Wanda Roberts bị giết chết không đầy 3 cây số. Khi đến khu nhà này, ông Robinson được cho biết Carroll đã đến Dallas vào ngày 8/10/1980, chỉ hai ngày sau khi y được thả từ một nhà tù liên bang về tội ăn trộm thư. Sau vài lần vi phạm các quy định về giờ giấc, y rời khỏi tòa nhà này vào ngày 3/11. Nhưng sau đó, y đã gọi điện thoại lại để thương lượng với ban quản lý khu nhà vào buổi tối hôm Wanda Roberts bị giết chết. Một cuộc kiểm tra lý lịch cho thấy Carroll có một hồ sơ phạm tội rất dài trong đó có một lần bị kết tội hành hung dã man một thiếu nữ ở Missouri năm 1967.

Buổi trưa hôm đó, thám tử Robinson chỉ huy một nhóm cảnh sát mặc thường phục đến bắt Carroll tại nơi hắn làm việc, một kho chứa hàng của Toys R Us. Trong nhà giam, Carroll kể lại câu chuyện giữa hắn và Sally Thompson đồng thời thú nhận có quen biết Wanda Roberts. Carroll khai hai người đã cãi nhau buổi tối Roberts bị giết chết, nhưng lại nói không biết ai đã giết cô ta.

Khi đang tiến hành thẩm vấn Carroll, thám tử Robinson bất ngờ nhận được lệnh đến hiện trường một nổ súng có liên quan đến một nhân viên cảnh sát. Có lẽ do bất mãn vì sự gián đoạn này, Carroll bắt đầu thú tội giết người, kể rõ về cái chết của một phụ nữ mà hắn gặp trong một quán rượu ở Dallas. Chỉ vài phút, ông Robinson nhận thấy các chi tiết này không phù hợp với hai cái chết của Sally Thompson và Wanda Roberts. Vụ giết người này xảy ra vào ngày 9/11. Cảnh sát nhận diện được nạn nhân là Dorothy King, 52 tuổi, nằm chết trong căn hộ vào ngày 11/11/1980. Một lần nữa, các nhà điều tra kết luận nguyên nhân gây ra cái chết này là do nạn nhân uống quá nhiều rượu.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

95những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:52 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Biến con trai thành kẻ giết người hàng loạt (II)

Lời khai dài dòng, buồn bã của Carroll về những cái chết đã làm mất cả một buổi trưa và buổi tối ngày 1/12/1980. Thám tử Robinson ghi chép trong khi tên sát nhân này thú nhận giết chết Dorothy King, Wanda Roberts và Sally Thompson.

Trong mỗi trường hợp, các tình tiết đều rất giống nhau: gặp nhau trong quán rượu, những đề nghị làm tình, và rồi xiết cổ đến chết. Và không phải chỉ có các vụ giết người ở Dallas. Thật sự thì có sáu vụ khác trước đó trong chín năm qua. Theo lời khai của Carroll, tất cả đều là các gái điếm say rượu. Tất cả đều bị xiết cổ chết. Và một số bị hãm hiếp sau khi đã chết.

Riêng ở San Diego, hắn nhớ có ba nạn nhân. Người đầu tiên là Essie Buck, một chủ quán rượu đã bị hắn xiết cổ, lột quần áo và vứt xác ngoài đường hồi tháng 5/1971. Người thứ hai là Bonnie Sue O’Neil, một gái điếm, đã bị Carroll xiết cổ và vứt xác trong một ngõ hẻm, đằng sau cửa hàng đồ điện gia dụng, nơi hắn làm việc vào tháng 8/1979. Một tháng sau, người vợ nghiện rượu của Carroll tên là Diana cũng đã bị hắn giết chết. Xác của Diana được bọc trong những tấm chăn và giấu trong tủ quần áo trong nhà.

Las Vegas là thành phố mà Carroll đã sống trong một thời gian dài và ở đây, hắn đã sát hại hai nạn nhân. Tháng 5/1977, cô gái điếm tên Kathlyn Blum đã bị Carroll bóp cổ và vứt xác tại một khu dân cư. Hơn hai năm sau, tháng 11/1979, nạn nhân Marie Cushman bị Carroll giết chết ngay trên giường của khách sạn Casbah sau khi cô này làm tình với hắn. Người cuối cùng trong danh sách các nạn nhân bị Carroll giết chết là Myrlene Hamer, một cô gái da đỏ. Tháng 8/1975, cảnh sát đã tìm thấy xác của Myrlene (cũng bị xiết cổ) trong một cánh đồng ở Casper, Wyoming.

Cuối cùng Carroll Edward Cole đã bị giam trong nhà tù Dallas City Jail vì ba tội giết người cấp một. Tuy nhiên, dù Carroll đã thú tội, hắn vẫn làm cho các công tố viên phải đau đầu. Các cuộc khám nghiệm pháp y đã không thể tìm ra nguyên nhân gây nên cái chết của hai trong ba nạn nhân và nhà chức trách ở San Diego phải tuyên bố với giới báo chí rằng Carroll không hề giết một ai trong thành phố của họ cả. Bác sĩ pháp y Jay Johnson nói với các phóng viên rằng: “Tôi thấy không có bất cứ bằng chứng nào để kết luận Carroll có liên quan đến các vụ giết người này”.

Trung úy John Gregory, người chỉ huy biệt đội điều tra các vụ giết người ở San Diego, cũng có quan điểm tương tự. Ông Gregory cho biết: “Các bác sĩ pháp y đã tiến hành khám nghiệm tử thi của các nạn nhân. Kết quả cho thấy, Carroll không có kỹ năng đặc biệt nào để xiết cổ những phụ nữ này mà không để lại bất cứ dấu vết xây xát nào”.

Trong khi đó, các chuyên gia tâm thần ở Dallas đã thẩm vấn Carroll để xem có đủ điều kiện để đưa hắn ra xét xử hay không. Những lời kể rất chán chường về hành động giết người và làm tình với xác chết của hắn đã làm họ nản lòng nhưng các chuyên gia này đều đồng ý rằng hắn bị tâm thần.

Phiên xử của Carroll bắt đầu ngày 6/4/1981 với chủ toạ phiên toà là John Mead. Carroll kể một câu chuyện về thời niên thiếu bị người mẹ ngoại tình, thích bạo dâm và tàn ác với con cái ngược đãi. Chính điều này đã khiến trong đầu hắn hình thành một sự ám ảnh bệnh hoạn về phụ nữ, xem tất cả họ là những người phản bội chồng hoặc người yêu của họ.

Carroll nói với bồi thẩm đoàn rằng: “Khi giết những người phụ nữ này, tôi nghĩ rằng tôi đang giết chết bà ấy (mẹ Carroll)”. Ngoài những vụ giết người ở Dallas, hắn đã làm hội động xét xử phải ngạc nhiên khi khai thêm ba nạn nhân nữa gồm hai phụ nữ bị giết chết ở San Diego và một nạn nhân ở Oklahoma City bị giế trong ngày lễ tạ ơn năm 1977. Về nạn nhân ở Oklahoma, hắn khai không biết tên của người này nhưng còn nhớ rất chi tiết xác chết này bị chặt thành nhiều khúc và vứt bừa bãi trong phòng bếp và phòng tắm của căn hộ rất nhỏ của hắn. Carroll khai: “Hôm đó, tôi đã nấu vài món ăn. Tôi bỏ một ít thịt của cô ta vào chảo, đặt trên lò… và tôi đã ăn hết gần một nửa”.

Nhưng công tố viên Mary Ludwick cho rằng lời thú tội “ăn thịt người” của Carroll là cường điệu quá mức để hội đồng xét xử tưởng rằng hắn bị điên. Hội đồng xét xử chỉ thảo luận trong vòng 25 phút trước khi kết tội Carroll. Chánh án Mead đã tuyên án chung thân đối với Carroll vào ngày 9/4/1981.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

96những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:53 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Biến con trai thành kẻ giết người hàng loạt (III)

Carroll Edward Cole sinh ra ở Sioux City, bang Iowa vào ngày 9/5/1938, là con trai thứ hai của vợ chồng La Verne và Vesta Cole. Thế chiến II nổ ra, ông La Verne bị động viên ra chiến trường.

Cũng từ đây, cuộc đời của đứa con trai trở nên rất tệ hại.


Theo lời kể của Carroll, vào một ngày của năm 1943, người mẹ dắt thằng con đến thăm một căn hộ hoàn toàn không quen biết. Ở đó bà ta gặp các quân nhân, uống rượu và rồi làm tình trong khi Eddie ngồi chờ trong căn phòng khách chật chội và bẩn thỉu với những người xa lạ. Sau đó, khi về đến nhà bà Vesta đã đánh Eddie và vặn hai cánh tay nó, đe dọa sẽ đánh nhừ đòn nếu nó tiết lộ hành động đồi bại của bà ta. Những chuyến đi “hành lạc” như vậy tiếp tục nhiều lần và lần nào thằng bé Eddie cũng bị mẹ nó dằn mặt, cho tới khi người cha trở về nhà sau khi chiến tranh kết thúc. Theo hồ sơ ở trường thì bà Vesta đã giữ đứa con trai ở nhà cho tới khi nó được 7 tuổi, trong khi luật pháp yêu cầu trẻ em phải đi học năm đầu tiên khi tròn 6 tuổi.

Chiến tranh kết thúc và sự trở về của người cha đã giảm bớt tình trạng khốn khổ cho thằng con trai nhưng cũng chỉ được phần nào. Bà Vesta vẫn quấy rầy và trừng phạt Eddie về những lầm lỗi nhỏ nhặt và nó cũng bắt đầu gặp nhiều vấn đề ở trường. Bạn học chọc ghẹo một cách không thương tiếc về “cái tên con gái” của nó khiến nó thường ngồi khóc một mình. Sau này Carroll kể rằng: “Bị các bạn trong trường trêu chọc liên tục, tôi bắt đầu cảm thấy thù hận và ngày càng thu mình lại”.

Vào một buổi trưa, trong khi trốn đằng sau nhà, Carroll bị ngất đi vài phút và khi tỉnh lại, nó nhận thấy mình đã xiết cổ con chó cảnh nhà mình cho tới chết. Cảm thấy khuây khỏa sau hành động giết chết con chó, hắn bắt đầu nghĩ đến việc giết chết người mẹ ruột - hoặc bất cứ phụ nữ nào tình cờ gặp hắn. Tuy nhiên, nạn nhân đầu tiên bị Carroll giết chết lại là một cậu học sinh. Cậu bé tên là Duanne, là một trong những học sinh trêu chọc Carroll nhiều nhất về cái tên gọi như con gái của nó.

Vào một buổi trưa mùa hè 1946, Carroll cùng với đứa em trai và mấy đứa con trai khác đi bơi ở sông Richmond. Trong khi cả bọn đang đi tới bờ sông, Duane đã cất tiếng trêu chọc: “Êm, bọn mày, không biết thằng Carroll nghĩ gì về cái tên con gái của nó?”. Và rồi cả đám cười rộ lên. Trong khi những đứa khác đùa giỡn với nhau, Carroll đang ở dưới nước, còn Duane đứng trên một thân cây bị đổ, chuẩn bị nhảy xuống nước. Nó bịt mũi và nhảy, ngay lập tức Carroll lặn theo để ngăn không cho thằng Duanne trồi lên mặt nước. Nó dùng hai chân quặp quanh cổ thằng Duane và hai tay bám chặt vào thân cây gần nhất.

Carroll khai rằng: “Tôi ghìm chặt nó dưới nước cho tới khi biết chắc nó đã chết. Và khi tôi buông tay ra, nó chìm xuống đáy sông.” Các nhà chức trách đã kết luận đây là một vụ chết đuối. Carroll nói rằng, lúc đó, hắn rất sợ bị bắt nhưng lại không hề tỏ ra hối hận vì đã giết chết Duane. Đó là lần đầu tiên Carroll giết người, nhưng vẫn chưa phải là lần cuối cùng.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

97những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:54 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Biến con trai thành kẻ giết người hàng loạt (IV)

Sau này Carroll khai rằng: "Tôi ghìm chặt nó dưới nước cho tới khi biết chắc nó đã chết. Khi tôi buông tay ra, nó chìm xuống đáy sông". Nhà chức trách đã xem vụ này là một tai nạn.

Carroll nói rằng lúc đó, hắn rất sợ bị bắt - nhưng không có sự hối hận nào về vụ giết chết Duane. Đó là lần đầu tiên Carroll giết người, nhưng không phải là lần cuối cùng.

Giống như bị kích thích bởi một thứ ma tuý, cảm giác kích động từ hành động giết người đã làm kẻ giết người hàng loạt này thấy thỏa mãn trong một thời gian ngắn. Và khi nó tan biến mất, tên sát nhân lại đi tìm một “con mồi” khác. Carroll đã cố che giấu những ý nghĩ bệnh hoạn của hắn, trong thời tiểu học và trung học nhưng điều đó cũng gây ra nhiều tổn hại. Một cuộc trắc nghiệm IQ được tổ chức vào tháng 2/1953, đã xếp hạng Carroll ở mức “thiên tài” với chỉ số IQ=152, nhưng thực tế, việc học hành của hắn trong học kỳ đó lại chỉ đạt mức trung bình D+. Khi lên trung học, Carroll đã ăn trộm tại các quán rượu và uống rất nhiều rượu. Đến năm thứ ba đại học, hắn đã bỏ học hẳn.

Carroll làm việc trong một thời gian ngắn tại một nhà máy ở Richmond, sau đó gia nhập binh chủng Hải quân vào tháng 2/1957. Uống rượu và ăn trộm tài sản của chính phủ khiến hắn bị đi tù, nhưng chính vụ bị bắt vì tình nghi ăn trộm xe hơi ở San Diego đã khiến Carroll bị sa thải khỏi quân đội vào ngày 4/10/1958. Với những lý do mà chính hắn cũng không thể giải thích được, Carroll đã trở lại căn nhà của gia đình ở Richmond và lại bị người mẹ đối xử hết sẽ tàn nhẫn.

Carroll vẫn ở với gia đình, làm một số công việc lặt vặt và bị bắt vài lần, cho mãi tới ngày 1/6/1960. Buổi tối hôm đó, khi lảng vảng trên con đường mà các tình nhân trẻ thường hẹn hò, hắn đã dùng búa tấn công một cặp tình nhân trẻ đang ngồi trong một chiếc xe hơi. Với tội danh hành hung bằng vũ khí chết người vào ngày 28/6, Carroll bị phạt 30 ngày làm việc tại một nông trại của thành phố.

Tháng 1/1961, Carroll chặn một chiếc xe tuần tra của cảnh sát ở Richmond và nói với các nhân viên cảnh sát rằng hắn đang rất muốn hãm hiếp và xiết cổ phụ nữ. Các nhân viên cảnh sát đã đề nghị hắn nên đến một bệnh viện tâm thần để chữa trị. Ngày 2/2/1961, Carroll vào bệnh viện Napa State để được theo dõi và điều trị trong 90 ngày. Hắn muốn được giúp đỡ, nhưng không dám nói với các bác sĩ ở đây về vụ giết chết Duane cũng như cách cư xử độc ác của người mẹ đối với hắn.

Những bản tường trình của bệnh viện Napa ghi nhận lời kể của Carroll về một thời niên thiếu hạnh phúc (do hắn tưởng tượng ra) trong đó hắn đã nói về cha mẹ bằng với những ngôn từ rất yêu thương, trân trọng. Sau này, khi được bác sĩ R.C.Hitchen hỏi, bà Vesta khẳng định đó là lời nói dối. Một chuyên gia tâm thần khác, bác sĩ L.M. Jones, đã miêu tả về cuộc họp cuối cùng trong đó các bác sĩ thảo luận về trường hợp của Carroll như sau: “Một số người nghĩ rằng Carroll có thể bị rối loạn tâm thần về mặt tình dục, điều đó rất nguy hiểm đối với cộng đồng. Họ chẩn đoán hắn không phải bị bệnh tâm thần và đề nghị cho hắn xuất viện. Họ cũng khuyên hắn nên xin vào điều trị tại Bệnh viện Atascadero State”.

Các bác sĩ của Bệnh viện Napa đã cho Carroll xuất viện vào ngày 25/3/1961. Trong khi đang thụ án 6 tháng tù vì tội trộm xe, tháng 7 năm đó, Carroll lại một lần nữa xin được giúp đỡ về chứng bệnh tâm thần. Chánh án Raymond Coughlin đã ký một án lệnh vào ngày 6/10 và 10 ngày sau, Carroll được chuyển tới Bệnh viện Atascadero State. Các bác sĩ ở đó nhận thấy kết quả của cuộc kiểm tra thật “khó hiểu và rất mâu thuẫn”. Carroll lại được chuyển đến Bệnh viện Stockton State để được kiểm tra thêm và điều trị. Ở đó, bác sĩ I.I. Weiss cho rằng: “Hắn có vẻ sợ phụ nữ và không thể quan hệ tình dục nếu không giết chết họ trước khi làm điều này”.

Khi được thả vào ngày 19/4/1963, Carroll để ý thấy gia đình hắn tỏ ra rất lo lắng và họ muốn hắn đi nơi khác. Em trai của hắn là Richard đã chuyển tới sống ở Dallas cùng vợ và Eddie được ông bố LaVerne mua vé xe buýt để đến miền nam vào tháng 5/1963. Carroll sau này kể rằng: em trai hắn đã dành vài tuần lễ để dẫn hắn đi la cà khắp các quán rượu ở Dallas. Không bao lâu sau, hắn đã có thể tự mình tìm đến quán rượu. Ngày 5/7/1963, quá chán nản vì không thể xiết cổ một người phụ nữ mà hắn làm quen được trong một quán rượu, Carroll định tự sát bằng thuốc và sau đó được điều trị 4 ngày trong bệnh viện tâm thần.

Không bao lâu sau khi ra khỏi bệnh viện, Carroll gặp Neville “Billy” Whitworth, một vũ nữ khỏa thân nghiện rượu, người mà theo hắn là rất dễ bị kích thích thần kinh và bị mất thăng bằng về tâm thần giống như hắn. Carroll và Billy làm đám cưới vào tháng 11/1963. Cuộc hôn nhân vội vã này đã bắt đầu có những sóng gió ngay từ ngày đầu tiên vì lòng ham muốn nhục dục mạnh mẽ và sự tức giận bị kích thích do rượu, bị cản trở bởi các vụ bắt giữ vì say rượu và bạo hành trong gia đình.

Tháng 8/1965, Carroll phát hiện ra rằng Billy thường xuyên có quan hệ tình dục với những người đàn ông ngay tại nhà trọ nơi họ sống. Quá tức giận, Carroll đã phóng hoả đốt nhà và bị kết án hai năm tù vào tháng 3/1966. Hắn bị giam 9 tháng và được thả vào tháng 2/1967.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

98những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:54 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Biến con trai thành kẻ giết người hàng loạt (V)

Chán ngấy Billy và cuộc sống hôn nhân sóng gió, Carroll bắt đầu bỏ đi lang thang, cuộc sống nay đây mai đó của hắn được đánh dấu bằng một loạt các vụ bắt giữ.

Tòa án ở thành phố Oklahoma đã phạt hắn 20USD vì tội “đi lang thang nhìn trộm” vào tháng 4/1967. Một tháng sau, hắn đột nhập vào phòng ngủ của một bé gái 11 tuổi ở Lake Ozark, Missouri và cố xiết cổ bé gái này trong khi em đang ngủ.

Tiếng thét của bé gái đã đánh thức gia đình dậy và Carroll bị cảnh sát bắt giữ ngay sau đó, phải ra trước tòa để bị buộc tội hành hung nghiêm trọng với ý định hãm hiếp và có thể phải lĩnh án tối đa 10 năm tù. Carroll sau này kể rằng “Công chúng đã rất tức giận, tôi nghĩ chắc sẽ bị họ ném đá tới chết”. Tuy vậy, hắn bị kết tội nhẹ hơn là tấn công với ý định giết người và lĩnh 5 năm tù. Ngày 1/5/1970, Carroll được phóng thích, hoàn toàn không thể hiện chút hối hận nào. Sau này hắn thú nhận: “Nếu có bất cứ điều gì xảy ra thì đó là tôi ngày càng trở nên tệ hại hơn”.

Sau khi ra tù, Carroll trở lại San Diego, sau đó đến Reno rồi Nevada. Hai lần hắn đã xiết cổ những người phụ nữ mới quen trong quán rượu nhưng các nạn nhân đều thoát được. Vào ngày 19/9/1970, hắn đến trạm cảnh sát Reno để thú nhận đang bị kích động mạnh mẽ về việc phải giết chết những người phụ nữ. Bị tạm giam vì hành vi gây rối, 4 ngày sau Carroll được chuyển tới một bệnh viện ở Nevada. Tại đó, bác sĩ Felix Peebles chẩn đoán, Carroll là “một người nghiện rượu, chống phá xã hội, bị thôi thúc xiết cổ và hãm hiếp các phụ nữ trẻ đẹp”.

Tuy nhiên đến ngày 10/10, chẩn đoán đó đã được sửa đổi và bác sĩ kết luận: Carroll là “một người đàn ông trẻ tuổi đã tận dụng rất khôn khéo những khó khăn với luật pháp trong quá khứ của mình và có hành động đe dọa đối với những người khác để tìm nơi nương náu khi không còn tiền bạc, làm mọi việc để đạt được những gì hắn muốn”. Bác sĩ Peebles ra lệnh thả Carroll. Hắn được thả khỏi bệnh viện và được đưa lên một chiếc xe buýt Express để đến Los Angeles và từ đó trở về nhà ở San Diego, California. Carroll đã không được điều trị và hắn quyết định không tìm sự giúp đỡ từ phía bệnh viện nữa.

Xác định San Diego là chỗ ở của hắn là một quyết định có tính cách “chiến lược”. Sau này Carroll viết rằng: “Là một tỉnh biên giới, nên thực tế ở đó, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Ở California, việc lĩnh tiền trợ cấp xã hội rất dễ dàng và hồ sơ bệnh lý của tôi trong các bệnh viện đã giúp tôi có đủ điều kiện để lĩnh trợ cấp bệnh tật”. Thậm chí, hắn còn được huấn luyện để trở thành một y tá nhưng đã bỏ cuộc vì ghê sợ những điều kiện tồi tệ trong các bệnh viện địa phương. Hắn viết rằng: “Bạn có bao giờ nhìn thấy một bệnh nhân bị ăn mòn từ từ bởi các vết loét do nằm im một thời gian dài trên giường vì một người nào đó đã không thực hiện đầy đủ công việc của họ? Tôi thường có ý nghĩ mai phục một trong các nữ y tá đó ở bãi đậu xe, giết chết cô ta để trả thù cho những bệnh nhân lớn tuổi nhưng thật không may, các lớp học của tôi đều diễn ra vào ban ngày”.

Thay vì vậy, hắn trút sự thù ghét này sang cho những người khác. Sau ba thời gian ngắn trong các bệnh viện tâm thần, Carroll viết rằng: “Sự thôi thúc trong tôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết”. Vào ngày 7/5/1971, hắn gặp Essie Buck trong một quán rượu ở San Diego và xiết cổ cô ta trong chiếc xe hơi của hắn, giấu xác nạn nhân trong cốp xe suốt đêm hôm đó. Buổi sáng hôm sau, hắn kể: “Tôi không có bất cứ cảm xúc nào cả - không cảm thấy phấn chấn, không cảm thấy tội lỗi”. Và hắn đã mang xác chết này đi vứt vào ngày 9/5, chính là ngày sinh nhật thứ 33 của hắn.

Hai tuần sau, Carroll làm quen với một phụ nữ nghiện rượu khác tên là Wilma và đã xiết cổ cô ta ngay trong đêm hôm đó. Hắn chôn xác chết này dưới một chân núi bên ngoài thành phố San Ysidro. Nạn nhân thứ ba của Carroll đã bị hắn giết chết một tuần sau cái chết của Wilma. Hắn cũng quên luôn tên của cả ba nạn nhân này khi hắn viết về các vụ giết người của mình trong thời gian ở tù.

Tháng 6/1971, trong khi thụ án về tội trộm cắp và lái xe khi say rượu, Carroll đã bị thám tử Robert Ring ở San Diego thẩm vấn. Tên của nạn nhân Essie Buck đã được ông này nhắc đến khiến Carroll giật mình. Hắn thú nhận có quan hệ với Essie ngay trong đêm cô ta bị giết nhưng lại khẳng định rằng, khi tỉnh dậy vào buổi sáng hôm sau, hắn nhìn thấy cô gái nằm chết ngay bên cạnh mà không biết tại sao. Hắn cho biết đã chôn xác của Essie trong tình trạng hết sức hoảng hốt. Carroll được thả tự do khi mãn hạn tù vào tháng 3/1972.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

99những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:55 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Biến con trai thành kẻ giết người hàng loạt (VI)

Một thời gian ngắn sau, Carroll lái xe tới San Ysidro, dọc theo đường biên giới Mexico. Hắn đón hai phụ nữ gốc Hispanic trong một quán rượu và rủ họ ra khỏi khu vực này vài cây số để uống thêm bia.

Nhưng thực chất, hắn đã có kế hoạch khác trong đầu. Khi một người tìm chỗ đi tiểu, hắn đã dùng búa tấn công người phụ nữ còn lại và sau đó xiết cổ người phụ nữ thứ hai khi cô ta quay trở lại. Hắn chôn cả hai người phụ nữ này trong sa mạc.

Mùa hè năm 1972, không bao lâu sau khi được thả khỏi nhà tù về một tội say rượu khi lái xe, Carroll làm quen với một nữ tiếp viên ở quán rượu tên là Diana Pashal. Họ chung sống với nhau. Sự thiếu chung thủy của Diana đã làm sống lại những ký ức về người mẹ của Carroll. Tuy nhiên, hắn vẫn quyết định làm đám cưới với Diana vào tháng 7/1973. Cuộc hôn nhân này cũng sóng gió không kém gì cuộc hôn nhân trước của hắn và Carroll đã kỷ niệm 1 năm ngày cưới của mình bằng cách chạy trốn tới Nevada với một cô nhân tình.

Một tháng sau, hắn trở về nhà, Diana vẫn tha thứ. Cả hai đều đồng ý rằng San Diego không phải là nơi thích hợp cho mối quan hệ của họ. Họ chọn Las Vegas là nơi để bắt đầu một cuộc sống mới. Tuy nhiên, ở đó, cuộc hôn nhân của họ vẫn chẳng cải thiện chút nào. Họ uống rượu nhiều hơn bao giờ hết.

Mặc dù có một hồ sơ phạm tội rất dài, Carroll vẫn tìm được một việc làm khá tốt là chuyển những bao tiền xu từ những máy bán hàng tự động tại McCarran Airport tới các sòng bạc ở trung tâm thành phố. Không cưỡng lại được sự cám dỗ của tiền bạc, không bao lâu sau Carroll đã bỏ trốn với toàn bộ số mà hắn có nhiệm vụ phải giao trong ngày hôm đó, bỏ lại Diana và bắt đầu một cuộc chu du khắp Mỹ.

Tháng 8/1975, khi đang làm việc tại nhà máy lọc dầu ở Casper, Wyoming, Carroll quen một phụ nữ tên Myrlene “Teepe” Hamer. Hắn để ý thấy chiếc nhẫn cưới trên ngón tay của phụ nữ này nhưng cô ta có vẻ chẳng quan tâm chút nào đến ý nghĩa của nó. Sau vài tiếng uống rượu cùng nhau, họ lái xe chạy lòng vòng, để tìm một chốn riêng tư. Myrlyne gợi ý muốn làm tình, nhưng Carroll muốn cái gì đó khác cơ. Hắn đã xiết cổ người phụ nữ này ngay trong xe, sau đó vứt xác cô ta trên một bãi cỏ, che đậy bằng một tấm chăn cũ. Xác chết của nạn nhân được cảnh sát tìm thấy vào ngày 9/8. Ngay ngày hôm sau, Carroll đã rời khỏi nơi này và chạy xe về hướng tây.

https://hv2tconan.forumvi.com

100những vụ án nổi tiếng - Page 4 Empty Re: những vụ án nổi tiếng Sun Aug 22, 2010 8:56 pm

kid

kid
Viện Trưởng
Viện Trưởng
CYM
Biến con trai thành kẻ giết người hàng loạt (VII)

Trở lại San Diego, Carroll sống với Diana một thời gian ngắn, và cuối cùng vào điều trị trong một trung tâm cai nghiện ở địa phương. Tình trạng trở nên tệ hại hơn khi hắn ăn cắp một tấm ngân phiếu trị giá 1500USD của một bệnh nhân cùng phòng và cố đổi lấy tiền mặt để tiêu xài.

Bị buộc tội ăn trộm thư vào tháng 6/1976, Carroll đã bỏ trốn trong thời gian được tại ngoại nhưng bị bắt lại và bị buộc thêm một tội nữa. Lĩnh án 1 năm tù vào tháng 2/1977. Được tạm tha có điều kiện vào tháng 4, hắn trốn về Las Vegas và trở thành một tội phạm liên bang đang bỏ trốn.

Một tháng sau, hắn xiết cổ cô gái điếm Kathlyn Blum và vứt xác cô ta trong một công viên. Cảnh sát tìm thấy thi thể Kathlyn Blum vào ngày 14/5/1977. Các thám tử không tìm thấy manh mối nào trong vụ giết người này. Vào buổi tối trước ngày lễ Tạ Ơn, tại một quán rượu “Topless Bar” ở Oklahoma City, Carroll làm quen với một phụ nữ và cô ta đồng ý qua đêm với hắn. Sau này Carroll viết rằng: “Vào một lúc nào đó trong giữa cuộc mây mưa của chúng tôi, say rượu hay một điều gì đó đã làm đầu óc tôi trở nên trống rỗng, Tôi không thể nói nó là gì...”

Hắn thức dậy vào sáng 24/11 và nhìn thấy xác chết của người phụ nữ này nằm trong bồn tắm, cả hai chân và cánh tay phải bị cắt đứt và biến mất. Carroll đã tìm thấy những phần thân thể này trong tủ lạnh của hắn, trong khi một miếng thịt mông của nạn nhân nằm trong cái chảo được đặt trên bếp. Sử dụng những con dao làm bếp và một cây cưa sắt, Carroll đã chặt xác chết thành nhiều khúc, bỏ vào nhiều túi đựng rác và chở chúng tới một bãi rác thành phố, nơi chúng có thể bị hỏa thiêu. Nhưng đây vẫn chưa phải là vụ giết người cuối cùng của tên sát nhân máu lạnh này.

Từ thành phố Oklahoma Carroll lái xe tới Texas và tìm được việc làm tại thành phố Denver. Thật không may cho hắn, thành phố này có điều luật cấm uống rượu. Tuy nhiên, điều này không thể ngăn cản được hắn, bất cứ khi nào muốn, hắn có thể tìm thấy rượu. Không bao lâu sau đó, hắn bị cảnh sát bắt về tội say rượu nơi công cộng và một cuộc kiểm tra dấu tay đã khám phá ra rằng, hắn là một kẻ phạm tội đang bị truy nã ở California. Một tuần lễ sau, Carroll bị dẫn giải về San Diego.

Ngày 8/3/1978, Carroll bị tuyên phạt 6 tháng tù, cùng với 3 năm tạm tha với điều kiện phải tham gia vào một chương trình cai rượu. Và đến ngày sinh nhật lần thứ 40 của hắn, North Las Vegas quyết định hủy bỏ buộc tội hắn đã bỏ trốn trong thời gian tại ngoại. Carroll được thả tự do vào ngày 16/6/1978.

Không bao lâu sau khi được thả, Carroll trở về sống với Diana. Sau này hắn viết rằng: “Chúng tôi sống rất hòa thuận nhưng tôi ngủ ở salom vài ngày cho tới khi cô ấy mời tôi vào phòng ngủ”. Mặc dù bị cấm, Carroll vẫn tiếp tục uống rượu và làm hết công việc này đến công việc khác. Ngày 25/10 năm đó, hắn bị phạt tù vì say rượu và vi phạm điều kiện tạm tha nhưng sau đó lại được thả với số tiền thế chân 2000USD. Hắn lại bị bắt một lần nữa vào ngày 8/11 nhưng cảnh sát không báo cho viên chức tạm tha. Phiên xử diễn ra vào tháng 3/1979 tiếp tục cho hắn được tạm tha có điều kiện, trong khi Carroll tiếp tục uống rượu và săn tìm các nạn nhân.
__________________

https://hv2tconan.forumvi.com

Sponsored content


CYM

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 4 trong tổng số 5 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5  Next

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết